HOME :: FACEBOOK SHARE :: EMAIL

Trong Danh Chúa Giê-xu Christ, tôi xin được chia sẻ bài giảng của mục sư Chin Aun Quek với chủ đề là

Lời của Chúa - Phần 3

Trong phần trước, chúng ta đã dùng 4 thứ để miêu tả lời Chúa. Lời Chúa giống như Lửa, giống như một cái búa, giống như một cái gương và nước mưa.

Xa-cha-ri 2:1-2: “Ta lại ngước mắt lên và nhìn xem; kìa, một người cầm dây đo trong tay. Ta bèn nói cùng người rằng: Ông đi đâu? Người đáp rằng: Ta đi đo Giê-ru-sa-lem, để xem bề rộng và bề dài nó là bao nhiêu.”

Tiên tri Xa-cha-ri đã thấy một khải tượng một người cầm dây đo trong tay để đi đo Giê-ru-sa-lem, để xem bề rộng và bề dài.

Thước đo là đồ vật dùng để đo chiều dài. Và cũng có thước đo để đo tiêu chuẩn lời nói và hành động của một người nữa.

Trong suốt lịch sử loài người, chúng ta có rất nhiều tiêu chuẩn là thước đo hành động và lời nói của mình. Trong văn hóa Trung Hoa cũng có những nhà triết gia như Không Tử và Mạnh Tử. Trong văn hóa Tây Phương thì có ông Plato và nhiều triết gia khác nữa. Và cùng lúc đó cũng có nhiều tôn giáo khác nhau với những tiêu chuẩn riêng của họ. Họ đều có những tiêu chuẩn của riêng mình, và đôi khi chúng ta không biết là phải theo cái nào. Và khi một người không biết đi theo hướng nào thì họ có thể tìm kiếm bất cứ điều gì để làm tiêu chuẩn cho mình.

Ê-sai 8:19-20 “Nếu có ai bảo các ngươi: Hãy cầu hỏi đồng bóng và thầy bói, là kẻ nói ríu rít líu lo, thì hãy đáp rằng: Một dân tộc há chẳng nên cầu hỏi Đức Chúa Trời mình sao? Há lại vì người sống mà hỏi kẻ chết sao? Hãy theo luật pháp và lời chứng! Nếu dân chẳng nói như vậy, chắc sẽ chẳng có rạng đông cho nó.”

Ở đây những nhà tiên tri miêu tả những người này là những người sống mà hỏi kẻ chết, tại sao họ lại cầu hỏi những người đồng bóng và thầy bói, là kẻ nói ríu rít líu lo, ông nói rằng tại sao chẳng nên cầu hỏi Đức Chúa Trời? Đây không phải là cách mà chúng ta nền cầu hỏi.

Qua đoạn Kinh Thánh chúng ta vừa đọc thì biết rằng những tiêu chuẩn được Chúa liệt kê ra thì chỉ có một thôi. Đó chính là lời được viết trong Kinh Thánh. Những ai nói không theo đúng Kinh Thánh, thì sẽ chẳng có rạng đông. (Câu 20)

Ông Ê-sai không phải nói về luật pháp của con người, mà là những lời nói từ Chúa. Vậy nên Cơ đốc nhân cần phải sử dụng lời Chúa giống như một dây đo vậy. Kinh Thánh là lời Chúa, là tiêu chuẩn cho chúng ta.

Vì chúng ta không được cứu bởi một người mục sư, một giáo phái nào cả, chúng ta được Chúa bởi Chúa Giê-xu Christ. Lẽ thật trong Kinh Thánh không dựa trên một Hội thánh hay một người nào cả.

Cho dù là có nhiều giáo phái với những giải thích khác nhau, họ cố gắng giải thích về lẽ thật nhưng thật sự lại không phải là lẽ thật. Lẽ thật duy nhất ở trong lời Chúa. Chúa Giê-xu đã có lần nói rằng “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6)

Vậy nên, Cơ đốc nhân phải dựa theo lời của Chúa như là tiêu chuẩn của mình. Lời của Chúa được chính Chúa Giê-xu dạy cho 12 môn đệ mình. Những môn đệ đã dạy cho Hội thánh.

Đó là lý do tại sao Hội thánh phải được xây dựng với Đấng Christ là đá góc nhà. Trong việc xây nhà thì đá góc nhà là nền quan trọng nhất. Nền tảng quan trọng nhất cần phải được xây dựng bởi Chúa Giê-xu, lẽ thật từ các tông đồ, các nhà tiên tri.

Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải đọc Kinh Thánh vì đó chính là lời của Chúa. Những lời dạy của Chúa, của các tông đồ và những nhà tiên tri đều được ghi lại trong Kinh Thánh.

Nhưng nhiều người lại trích dẫn từ những người truyền giảng, từ những giáo phái và những nhà thần học thay vì trích dẫn Kinh Thánh. Họ cho rằng sự giải thích đó là hợp lý và phần đông đều đồng tình như vậy.

Nhưng việc lẽ thật được định nghĩa bởi phần đông người nghĩ như vậy có đúng không? Chúng ta cần phải biết được đó có phải là lẽ thật được viết trong Kinh Thánh không?

2 Ti-mô-thê 3:15-17 “và từ khi con còn thơ ấu đã biết Kinh Thánh vốn có thể khiến con khôn ngoan để được cứu bởi đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ. Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành.”

Kinh Thánh rất quý báu vì Kinh Thánh có lời của Chúa. Kinh Thánh có thể cứu chúng ta, giúp chúng ta có được sự khôn ngoan để có được sự cứu rỗi. Chúng ta cần phải làm theo lời dạy của Chúa và lời Chúa sẽ giúp chúng ta có được sự khôn ngoan. Chúng ta đều tin lời Chúa, nhưng chúng ta có vâng theo lời Chúa dạy không? Nếu chúng ta chỉ tin lời của Ngài một nửa thôi thì liệu rằng chúng ta có được cứu không?

Chúng ta hãy xem một ví dụ sau đây, Chúa Giê-xu nói rằng “Những ai tin và làm bap-tem thì sẽ được cứu”. Vậy chúng ta đã làm bap-tem chưa? Chúa Giê-xu cũng nói rằng chúng ta phải được tái sanh bằng nước và Thánh Linh để được vào nước Thiên đàng? Thế chúng ta đã được tái sanh bằng Thánh Linh chưa?

Thật ra có rất nhiều Hội thánh và những hiểu biết khác nhau về Đức Thánh Linh. Nhưng điều nào mới đúng là lời dạy của Chúa Giê-xu?

Nếu chúng ta đọc Kinh Thánh thì chỉ có một lẽ thật thôi, nếu tất cả chúng ta đều làm theo lời Chúa mà không bớt hoặc thêm bất cứ điều gì. Nếu chúng ta theo hướng dẫn của Chúa Giê-xu thì chỉ có một lẽ thật.

Chỉ có một báp-tem và tất cả những điều này đều được ghi lại trong Kinh Thánh. Chính Chúa Giê-xu là người đã làm những điều này, chúng ta có thắc mắc và hỏi lại Chúa Giê-xu không? Tại sao chúng ta cần phải làm bap-tem ở sông hồ mà không được rẩy nước? Tại sao cần phải nhúng nguyên người vào nước? Chúng ta có thể chỉ cần đổ nước lên đầu để tượng trưng cho việc làm báp-tem không? Nếu con người dùng hiểu biết của mình thì sẽ có rất nhiều lẽ thật. Nhưng nếu chúng ta tin vào công việc của Chúa và làm theo Ngài thì chỉ có một thôi.

Chúa Giê-xu đã hướng dẫn chúng ta làm Tiệc thánh để tưởng nhớ sự chết của Ngài. Nếu chúng ta làm theo hướng dẫn của Ngài thì chỉ có một cách làm tiệc thánh thôi. Nhưng thường thì những người thông minh thì thường nghĩ ra nhiều cách khác nhau.

Nếu nơi đó không có nho thì có thể mua nước ép đóng hộp không? Nếu việc bẻ bánh lại phức tạp như vậy thì tại sao chúng ta không chỉ cần dùng bánh quy là được rồi.

Vấn đề không phải là chúng ta dùng cái gì mà tại sao chúng ta dùng bánh đó. Đó là để chúng ta có thể tưởng nhớ về sự chết của Ngài. Con người nghĩ và dùng sự thông sáng của mình để thêm và bớt đi lời của Chúa.

Nhưng chúng ta cũng thấy rằng những môn đệ của Chúa không có can đảm để làm những điều như vậy. Vì Chúa Giê-xu nói rằng “dạy cho họ biết để làm theo các điều Ta đã truyền cho các con”.

Các tông đồ đã làm theo hết tất cả những điều do Chúa truyền dạy. Vì họ biết rằng lời Chúa là lời hằng sống và có quyền năng. Chúng ta cần phải làm theo lời Chúa với thái độ như vậy. Nếu chúng ta làm theo hoàn toàn những gì Kinh Thánh nói thì sẽ không có nhiều giáo phái như ngày hôm nay.

Trong thời gian của các tông đồ thì chỉ có một Hội thánh thôi. Nhưng ngày nay thì chúng ta có rất nhiều giáo phái. Có rất nhiều người dùng suy nghĩ của mình để thêm và bớt lời Chúa. Thậm chí vào thời gian mà các tông đồ vẫn còn sống, đã có rất nhiều người đã thêm và bớt lời Chúa rồi. Nên ông Phao-lô đã khiển trách họ trong sách Ga-la-ti 1:6-7 “Tôi lấy làm lạ cho anh em đã vội bỏ Đấng gọi anh em bởi ơn Đức Chúa Jêsus Christ, đặng theo tin lành khác. Thật chẳng phải có tin lành khác, nhưng có mấy kẻ làm rối trí anh em, và muốn đánh đổ Tin Lành của Đấng Christ”

Ông Phao-lô nói rằng tin lành khác sẽ không được cứu rỗi. Trong câu 8-9, ông đã cảnh báo họ “Nhưng nếu có ai, hoặc chính chúng tôi, hoặc thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một tin lành nào khác với Tin Lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them! Tôi đã nói rồi, nay lại nói lần nữa: Nếu ai truyền cho anh em một tin lành nào khác với Tin Lành anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị a-na-them!”

Tất cả Cơ đốc nhân cần phải có trách nhiệm giữ phúc âm, không thêm và cũng không bớt điều gì.

2 Giăng 9-11: “Hễ ai đi dông dài, chẳng bền lòng theo đạo Đấng Christ, thì người ấy không có Đức Chúa Trời. Còn ai bền lòng trong đạo ấy, thì người đó có Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Nếu ai đến cùng các ngươi mà không đem đạo ấy theo, thì chớ rước họ vào nhà, và đừng chào hỏi họ. Vì người nào chào hỏi họ, tức là dự vào công việc ác của họ”

Ngay cả ông Giăng là người rất giàu tình cảm, nhưng cũng rất quan trọng về điều này. Những ai kính sợ Chúa sẽ vâng giữ lời Chúa và không vi phạm lời Chúa.

Vì Chúa Giê-xu là lẽ thật và không có lẽ thật nào khác. Đó là lý do tại sao mà với những ai truyền giảng một phúc âm khác, không phải lời Chúa thì ông Giăng nói rằng “Chớ rước họ vào nhà, và đừng chào hỏi họ. Vì người nào chào hỏi họ, tức là dự vào công việc ác của họ”

Điều này khiến bạn ở trong tình trạng khó xử “Đối những người bạn hay họ hàng không tin Chúa thì sao?” Chúng ta có những người bạn theo đạo Phật hay Hồi giáo, vậy thì chúng ta có tiếp nhận họ không?

Ý ông Giăng ở đây không phải là việc chào hỏi thông thường. Vì mỗi người đều có quyền tự do tôn giáo của mình. Nếu chúng ta thấy họ bị thương, chúng ta phải giúp đỡ, thậm chí là người bạn của chúng ta là những người truyền giảng dị giáo thì chúng ta vẫn phải giúp đỡ họ khi họ bị thương.

Nếu họ có vấn đề, thì chúng ta phải giúp đỡ họ, nhưng nếu họ muốn chúng ta phải tin họ. Muốn chúng ta từ bỏ đức tin của mình để theo họ. Thì đó là lúc mà chúng ta nên từ chối và bám chặt đức tin của mình. Tương tự như vậy, nếu như họ muốn chúng ta tham gia các hoạt động của họ, thì chúng ta cần phải kiên định.

Ví dụ như là nếu một ai đó quyên tiền từ thiện và mục đích của người đó là để giúp đỡ người khác thì việc giúp đỡ những người như vậy là rất cần thiết. Nhưng nếu như họ muốn quyên tiền để xây dựng nơi thờ phượng tôn giáo của họ thì chúng ta không nên đồng ý. Nếu họ muốn chúng ta quyên tiền để xây dựng bệnh viện giúp đỡ người khác thì chúng ta có thể đóng góp. Nhưng nếu là đền thờ hay chùa thì không, chúng ta cần phải biết phân biệt rõ ràng. Đó là điều chúng ta cần giữ trong đức tin của mình.

Chúa đã đưa cho Tiên tri Ê-xê-chi-ên một dây đo để ông đo đền thờ. Chúa muốn biết liệu rằng đền thờ có làm không đúng theo lời Chúa đã hướng dẫn không. Vì nếu đền thờ của Chúa nhưng lại không theo hướng dẫn của Chúa thì đó không phải là đền thờ của Chúa.

Hội thánh cần phải giữ chặt lời của Chúa là điều rất quan trọng. Chúng ta cần phải sử dụng dây đo của Chúa và đó chính là lời của Ngài. Chúng ta sẽ phân biệt điều đúng và sai khi sử dụng dây đo này. Lời của Chúa sẽ cho chúng ta thấy được nếu chúng ta làm những điều không đúng lời Chúa. Đây không phải chỉ là việc của những thầy truyền đạo, nhưng tất cả những người tin Chúa đều phải đọc.

Chúa đã đưa một thước đo cho ông Giăng, nhưng không phải để đo đền thờ, ông Giăng dùng nó để đo người trong đền thờ Đức Chúa Trời như được viết trong sách Khải huyền 11: 1 “Bấy giờ có người ban cho tôi một cây lau giống như cây gậy, và biểu tôi rằng: Hãy đứng dậy đo đền thờ Đức Chúa Trời, bàn thờ, và những kẻ thờ lạy tại đó.”

Khải tượng mà ông Giăng và Ê-xê-chi-ên thấy là giống nhau, nhưng ông Ê-xê-chi-ên thì được bảo đi đo đền thờ, ông Giăng thì lại được bảo rằng phải đo đền thờ và cả người trong đền nữa.

Ông Giăng được bảo đi đo người thờ lạy tại đó chứ không phải những người ở sân đền, sân đền là dành cho những người ngoại đạo, con cái của Chúa phải bước vào đền thờ. Nếu chúng ta là con cái của Chúa thì chúng ta phải bước vào đền thờ của Ngài để thờ phượng Ngài. Vậy thì cách thờ phượng của chúng ta đã theo tiêu chuẩn của Chúa chưa?

Ở đây không phải là cách thờ phượng như là quỳ xuống, ngồi hoặc dơ tay lên. Chúa muốn chúng ta biết mình là loại người gì, suy nghĩ và hành động của bạn là gì, có thánh khiết và tinh sạch không.

Việc bạn cầu nguyện như thế nào không quan trọng bằng việc tay bạn có thánh khiết không? Nếu chúng ta có 1 tay phạm tội và 1 tay cầu nguyện thì chắc chắn là Chúa sẽ không hài lòng. Chúng ta có thể không hoàn hảo, nhưng sẽ tốt hơn nếu chúng ta có thái độ thay đổi.

Ông Phao-lô gọi những người tin Chúa là thánh, bao gồm cả hội thánh Cô-rinh-tô. Ông không nói họ là hoàn hảo, nhưng họ đang trong quá trình để trở nên hoản hảo. Đó là tiêu chuẩn của Chúa với con cái của Ngài “Hãy nên thánh, vì Ta là thánh”.

Cơ đốc nhân cần phải cất đi những phần xấu trong mình và phải ăn năn. Chỉ như vậy thì Chúa Giê-xu mới có thể tiếp nhận cô dâu của mình trong áo mới được.

Khải huyền 19:7 “Chúng ta hãy hớn hở vui mừng, tôn vinh Ngài; vì lễ cưới Chiên Con đã tới, và vợ Ngài đã sửa soạn,”

Lễ cưới Chiên con ở đây chính là sự trở lại của Đấng Christ. Cô dâu ở đây có nghĩa là Hội thánh là những người tin Chúa, và Hội thánh cần phải sửa soạn, cần phải mặt lên áo trắng, áo trắng nghĩa là gì?

Đó chính là việc làm tốt của các Cơ đốc nhân, cần phải theo điều răn của Chúa chứ không phải theo những gì mình nghĩ, cần phải làm theo những gì Chúa Giê-xu cho là công chính. Những ai làm theo Ngài thì đều được cho là thánh.

Đó là lý do tại sao Chúa Giê-xu đã nói rằng “Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi”

Lời của Chúa chính là thước đo, để đo chúng ta. Chúa muốn thấy chúng ta có làm theo tiêu chuẩn của Chúa hay không. Đó là lý do tại sao chúng ta cần sự giúp đỡ từ Chúa Giê-xu để làm theo hướng dẫn của Ngài.

Thi Thiên 119:105 “Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi.”

Những nhà thi ca đã miêu tả lời Chúa như là ngọn đèn cho chân tôi. Ngọn đèn để soi sáng chân và đường đi của mình.

Những ai sống trong thời xưa thì chắc chắn sẽ biết cuộc sống không có đèn sẽ như thế nào. Nó sẽ rất tối và mỗi người đều cần phải mang theo 1 cái đèn pin khi đi vào buổi tối.

Chúng ta thường có khuynh hướng là sẽ chiếu cái đèn ở phía trước chân, điều này rất quan trọng vì nếu chúng ta không thể thấy cái rãnh hay cái hố phía trước thì chúng ta sẽ bị té và bị thương. Nếu chúng ta đi trong những đường làng thì thường là có rất nhiều rắn dọc đường đi.

Những nhà thi ca miêu tả lời Chúa giống như là ngọn đèn trong chân tôi là vậy. Nếu có đèn soi dẫn thì chúng ta sẽ không phải bị té ngã và đau và sẽ giúp cho chúng ta đi đường bình an.

Sách Châm ngôn cũng có dạy cho chúng ta làm thế nào để học lời Chúa

Châm ngôn 3:21-26: “Hỡi con, khá gìn giữ sự khôn ngoan thật và sự dẽ dặt, Chớ để nó lìa xa mắt con; Thì nó sẽ là sự sống của linh hồn con, Và như đồ trang sức cho cổ con. Con sẽ bước đi vững vàng trong đường con, Và chân con không vấp ngã. Khi con nằm, chẳng có điều sợ hãi; Phải, con sẽ nằm được ngủ ngon giấc. Chớ sợ sự kinh khiếp xảy đến thình lình, Cũng đừng kinh hãi lúc sự tàn hại giáng trên kẻ ác; Vì Đức Giê-hô-va là nơi nương cậy của con, Ngài sẽ gìn giữ chân con khỏi mắc bẫy.”

Nếu chúng ta giữ sự khôn ngoan thật và không để nó lìa xa mắt mình thì đó sẽ là sự sống cho linh hồn chúng ta. Chúng ta cần phải giữ kỹ. Cũng giống như khi chúng ta chiếu đèn pin mà lại không nhìn vào ánh sáng đó, thì chúng ta sẽ vẫn bị té ngã.

Đó là lý do tại sao ánh sáng không lìa xa mắt mình. Nếu chúng ta có Kinh Thánh nhưng lại không đọc thì cũng giống như việc chúng ta rời xa ánh sáng. Thì việc chúng ta bị té ngã và bị thương là không có gì ngạc nhiên cả. Nếu chúng ta nhìn rõ, chúng ta có thể thấy nguy hiểm và tránh chúng thì con đường chúng ta đi sẽ không bị vấp ngã và giữ vững đức tin của mình.

Con đường để đến Thiên đàng cũng giống như con đường đi bãi mìn vậy. Để tồn tại, chúng ta cần một cái dụng cụ để quét mìn. Nếu không có thì chúng ta sẽ giẫm lên mìn ngay và mìn sẽ nổ và sẽ giết chết bạn.

Cũng tương tự như vậy trong cuộc sống chúng ta, một lỗi sai trong một khoảnh khắc nào sẽ ảnh hưởng đến cả đời chúng ta. Nếu con người không theo sát Ngài thì chúng ta cũng sẽ có thể bị mất đi sự cứu rỗi của mình trong một lúc nào đó.

Vua Sau-lơ đã phạm tội chỉ trong một lúc dại dột và ông đã mất Chúa. Vua Đa-vít cũng phạm tội trong một lúc ngắn ngủi khi dục vọng vượt trên ông, cả 2 đều giẫm mìn và đều ảnh hưởng lớn trong cuộc sống của họ. Một lần dại dột thôi có thể dẫn đến sự hối hận một đời.

Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải cẩn thận trên con đường mình, đi theo ánh sáng chiếu sáng con đường chúng ta. Mắt chúng ta không được lìa xa Chúa, lời Chúa là ánh sáng để hướng dẫn chúng ta trong cuộc sống của mình.

Ánh sáng của Chúa không chỉ là Đức Thánh Linh mà còn là lời Chúa nữa. Ông Giô-sép cũng đã sống trong một bãi mìn khi ông bị bán sang Ai-Cập. Lý do mìn không làm ông bị thương vì ông có thể thấy được tội lỗi xung quanh ông. Khi mìn ở trước mặt ông, ông đã thoát khỏi và nói rằng “Làm thế nào tôi có thể phạm một tội lớn ngịch cùng Chúa được?”

Chúng ta thường nghĩ rằng rất khó để một người giữ mình trong lời Chúa. Chúng ta thường có một khái niệm sai rằng chúng ta cần phải đi tu để không phạm tội.

Nhưng ông Giô-sép chỉ là một người bình thường như chúng ta, ông đã sống một cuộc sống không tội lỗi. Ông để lời Chúa soi sáng cuộc đời ông.

Việc để lời Chúa soi sáng trên đời sống chúng ta rất quan trọng. Chúng ta cũng cần phải để lời Chúa soi sáng mọi thứ phía trước chúng ta. Chúng ta không nên chỉ chiếu vào chân mình. Nếu chúng ta nghe thấy điều gì đáng nghi ngờ, chúng ta phải chiếu đèn vào phía trước, nếu chúng ta thấy nguy hiểm, chúng ta không nên tiếp tục đi lối đó.

Lời Chúa cũng giống như ánh sáng chiếu sáng phía trước cho chúng ta. Lời Chúa nói cho chúng ta điều gì chúng ta nên làm và làm thế nào để tránh bẫy mà có thể giết chết đức tin của chúng ta.

Sáng Thế Ký 24:39-42: “Tôi nói cùng chủ tôi rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về. Chủ đáp rằng: Đức Giê-hô-va là Đấng ta phục sự sẽ sai thiên sứ theo ngươi, làm cho thành công việc ngươi đi; và ngươi sẽ cưới cho con trai ta một người vợ trong vòng bà con ta, tại nhà cha ta. Vậy, nếu khi ngươi đi về bà con ta, mà họ không khứng gả cho, thì ngươi sẽ được gỡ lời thề nặng của ngươi đã thề cùng ta đó. Ngày nay, khi đi đến giếng kia, tôi có cầu rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Xin đoái đến mà giúp công việc của tôi đi đây cho được thành”

Ông Áp-ra-ham đã hướng dẫn một việc rất quan trọng cho người đầy tớ của mình. Ông muốn người đầy tớ về quê của mình để tìm một người con dâu cho Y-sác con mình.

Người đầy tớ rất lo lắng không biết là ông có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không. “Nếu như người phụ nữ đó không muốn đi thì sao, rồi làm thế nào tôi có thể biết được rằng cô ấy là một phụ nữ tốt”

Ông không biết chắc làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ. Ông Áp-ram-ham đã nói rằng “Đức Giê-hô-va là Đấng ta phục sự sẽ sai thiên sứ theo ngươi” và ông phải nương cậy vào Ngài. Vậy người đầy tớ đã làm theo sự hướng dẫn của chủ mình, ông luôn cầu nguyện trên đường đi. Tất cả chúng ta đều biết rõ về câu chuyện này. Cuối cùng ông đã tìm được người con gái đó. Và khi ông tìm được người con gái đó, ông đã nói Sáng Thế ký 24:48: “Đoạn, tôi cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi, mà đã dẫn tôi vào đường chính đáng, để chọn được cho con trai người con gái của em chủ tôi.” Đó là một ví dụ về việc Chúa soi sáng đường đi.

Đôi khi chúng ta không biết được con đường ngày mai như thế nào, liệu nó có bình an hay không. Lo lắng về ngày mai là một điều tự nhiên, tất cả mọi sự đều có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Đôi khi chúng ta không biết được khi nào thì thiên tai & tai nạn sẽ tấn công mình. Sẽ có rất nhiều thứ có thể xảy ra mà chúng ta không thể hiểu được. Nhưng chúng ta biết rằng Chúa là đấng giữ tương lai và tay Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta. Chúng ta chắc chắn về điều này, cũng giống như Chúa đã hướng dẫn ông Áp-ra-ham và người đầy tớ của ông vậy.

Chúng ta có thể thấy Chúa đã hướng dẫn những ai tin Ngài và Ngài là một Đấng đầy tình yêu thương. Nhưng chúng ta có đức tin để bước theo Ngài không?

Chúa muốn hướng dẫn chúng ta, nhưng chúng ta có giữ chặt tay Ngài không?

Đôi khi chúng ta muốn giữ chặt tay con mình, nhưng nó thường nói là con lớn rồi. Nhưng là cha mẹ thì chúng ta sẽ vẫn luôn giúp đỡ khi con cái mình gặp khó khăn. Hãy quay trở về nhà của Chúa vì Ngài sẽ luôn yêu thương và dẫn dắt chúng ta.

Thi Thiên 25:8 “Đức Giê-hô-va là thiện và ngay thẳng, Bởi cớ ấy Ngài sẽ chỉ dạy con đường cho kẻ có tội.”

Thi Thiên 25:12-14 “Ai là người kính sợ Đức Giê-hô-va? Ngài sẽ chỉ dạy cho người ấy con đường mình phải chọn. Linh hồn người sẽ được ở nơi bình an. Và con cháu người sẽ được đất làm sản nghiệp. Đức Giê-hô-va kết bạn thiết cùng người kính sợ Ngài, Tỏ cho người ấy biết giao ước của Ngài”

Câu 8 nói rằng Chúa là thiện và ngay thẳng, Ngài sẽ chỉ dạy con đường cho kẻ có tội. Là tội nhân, chúng ta sẽ phạm tội, làm những điều sai trái. Nhưng điều quan trọng hơn hết đó là chúng ta cần phải ăn năn và bước đi đúng đường.

Chúng ta có một Đức Giê-hô-va thiện và ngay thẳng, Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta đi đúng đường. Những ai kính sợ Chúa sẽ được hướng dẫn con đường đi đúng.

Thi Thiên 48:14 “Vì Đức Chúa Trời nầy là Đức Chúa Trời chúng tôi đến đời đời vô cùng; Ngài sẽ dẫn chúng tôi cho đến kỳ chết.”

Chúa sẽ luôn là Đức Chúa Trời của chúng ta, ngài sẽ luôn hướng dẫn chúng ta cho đến khi chết. Chúng ta có một Chúa hằng sống, là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác & Gia-cốp.

Mặc dù là họ đều đã chết cả rồi, nhưng Đức Chúa Trời vẫn luôn ở đó, Ngài là Đấng mà chúng ta nên giao phó đời sống chúng ta, Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta trên suốt cuộc đời mình, chúng ta hãy tiếp tục tin Ngài và để Ngài hướng dẫn con đường chúng ta.

Có thể chúng ta không biết được điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Nhưng chúng ta nên sẵn sàng để đặt tay mình trong tay Ngài. Tôi biết chắc rằng Ngài sẽ dẫn dắt tôi. Các bạn có tin như vậy không?

 

» True Jesus Church