HOME :: FACEBOOK SHARE :: EMAIL

Trong Danh Chúa Giê-xu Christ, tôi xin được chia sẻ bài giảng của anh Shi Zhou với chủ đề là

“Của dâng của Cain và A-bên”

Trong danh Chúa Giê-xu Christ, tôi xin được chia sẻ bài giảng của anh Shi Zhou với chủ đề là “Của dâng của Ca-in & A-bên”. Tất cả chúng ta có thể đã rất quen thuộc với câu chuyện này về của dâng của Ca-in và A-bên nhưng hôm nay chúng ta sẽ nhìn lại một lần nữa về câu chuyện này và xem thử chúng ta có thể học được gì từ câu chuyện này.

Câu chuyện về của dâng của Ca-in & A-bên được chép trong sách Sáng Thế Ký 4:1-7. Chúng ta sẽ đọc qua một lần.

“A-đam ăn ở với Ê-va, là vợ mình; người thọ thai sanh Ca-in và nói rằng: Nhờ Đức Giê-hô-va giúp đỡ, tôi mới sanh được một người. 2Ê-va lại sanh em Ca-in, là A-bên; A-bên làm nghề chăn chiên, còn Ca-in thì nghề làm ruộng. 3 Vả, cách ít lâu, Ca-in dùng thổ sản làm của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va. 4 A-bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Đức Giê-hô-va đoái xem A-bên và nhận lễ vật của người; 5 nhưng chẳng đoái đến Ca-in và cũng chẳng nhận lễ vật của người; cho nên Ca-in giận lắm mà gằm nét mặt. 6 Đức Giê-hô-va phán hỏi Ca-in rằng: Cớ sao ngươi giận, và cớ sao nét mặt ngươi gằm xuống? 7 Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm; nhưng ngươi phải quản trị nó”

Ở đây chúng ta có thể thấy rằng Ca-in & A-bên là 2 anh em, Ca-in là anh. Ca-in làm ruộng còn A-bên làm nghề chăn chiên. Một ngày nọ, trong câu 3 đề cập rằng, Ca-in đã mang lễ vật là hoa lợi đồng ruộng để dâng lên cho Chúa. Cùng lúc đó thì A-bên cũng đem theo chiên đầu lòng trong bầy mình cùng với mỡ để dâng cho Chúa. Chúa chiếu cố đến A-bên và những lễ vật của ông nhưng Ngài không đoái hoài đến Ca-in & lễ vật của Ca-in. Và vì như vậy mà Ca-in rất giận dữ và gằm nét mặt.

Trong câu 7 nói rằng “Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm, nhưng ngươi phải quản trị nó”

Chúng ta thấy rất rõ ở đây rằng lễ vật của Ca-in không được Chúa chấp nhận. Tại sao lại như vậy?

Tôi luôn thắc mắc về điều này nhưng tôi vẫn không có câu trả lời tốt nhất. Và vào tháng trước, tôi được giao cho nhiệm vụ dạy cho các bạn thanh niên trẻ, nhưng trong sách cũng không ghi rõ câu trả lời, và ở đó chỉ tập trung vào thái độ của Ca-in & A-bên như thế nào thôi. Lúc đó tôi đã nói rằng, tôi nghĩ là thật không công bằng cho Ca-in vì lễ vật của ông không phải là con vật vì ông là người làm ruộng, không giống như A-bên làm nghề chăn chiên. Và hơn nữa là những hướng dẫn về việc dâng của lễ như thế nào chỉ được nói trong sách Lê-vi ký thôi.

Nhưng gần đây thì tôi đã nghe được giải thích từ Trưởng lão Ho En Yuan mà tôi nghĩ rằng sự giải thích này rất hợp lý. Sáng Thế Ký đoạn 4 là lần đầu tiên đề cập đến việc dâng của lễ. Trước đó, khi A-đam còn ở trong vườn Ê-đen thì không có đề cập gì về việc dâng tế lễ cả. Vậy câu hỏi ở đây là làm thế nào mà Ca-in & A-bên biết họ nên dâng của lễ cho Chúa như thế nào? Và làm thế nào họ biết là cần dâng cái gì cho Chúa? Khi nhìn vào của dâng của A-bên, chúng ta có thể thấy rằng ông đã dâng con chiên đầu lòng trong đàn và mỡ của nó. Kiểu dâng hiến như vậy bắt đầu từ đâu? Của dâng như vậy có giống với những gì mà Chúa đã hướng dẫn cho dân Y-sơ-ra-ên trong sách Lê-vi ký không?

A-bên đã dâng con chiên đầu lòng và mỡ của nó. Làm thế nào mà ông biết làm như vậy? Có vẻ như là Chúa đã hướng dẫn cho họ cách dâng như thế nào rồi. Nếu chúng ta đọc lại trong sách Sáng Thế Ký 4:7, ở đây chúng ta cũng có thể thấy Chúa đã nói như thế nào với Ca-in. Ngài đã nói với Ca-in “Nếu con làm phải, lẽ nào không được chấp nhận?”

Qua đây, chúng ta cũng có thể thấy rằng Ca-in đã biết được điều gì đúng nên làm nếu không thì ông đã hỏi lại Chúa vì như vậy sẽ bất công. Cũng giống như khi nói với một ai đó khi không vượt qua được kỳ kiểm thi, vì nếu làm tốt thì đã vượt qua được kỳ thi rồi. Nhưng nếu một người thật sự không biết được mình đã làm sai chỗ nào thì chắc chắn rằng anh ấy sẽ phạm sai một lần nữa và như thế sẽ trượt kỳ thi.

Nhưng chúng ta biết rằng Chúa biết tất cả mọi sự và khi Ngài hỏi Ca-in câu hỏi này là bởi vì Ca-in đã biết được điều gì đúng nên làm để dâng của lễ nhưng ông đã chọn không làm như vậy. Có vẻ như là điều này không công bằng với Ca-in vì A-bên là người giữ đàn chiên. Nên tất nhiên là sẽ dễ hơn cho A-bên để dâng của lễ là con vật nhưng Ca-in lại là người làm ruộng, ông không chăn chiên, nên tất nhiên là ông phải dâng trái cây mà ông đang trồng. Nhưng vì Chúa đã lập ra hình thức dâng tế lễ như thế nào nên những ai không làm như vậy đều là sai cả. Điều này cũng cho chúng ta thấy được sự khác biệt đức tin của Ca-in & A-bên.

Trong sách Hê-bơ-rơ 11:4 có chép rằng “Bởi đức tin, A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời một tế lễ tốt hơn của Ca-in, và được xưng công bình, vì Đức Chúa Trời làm chứng về người rằng Ngài nhậm lễ vật ấy; lại cũng nhờ đó dầu người chết rồi, hãy còn nói.”

A-bên đã dâng bằng đức tin, chỉ đơn giản đó là tin vào lời của Chúa, tin rằng đây là cách để dâng hiến. Để dâng tế lễ là con vật là một nhiệm vụ không dễ vì có rất nhiều bước cần phải chuẩn bị. Tại sao ông lại dâng con chiên đầu lòng? Và tại sao ông lại dâng mỡ của nó luôn?

A-bên vẫn làm theo tất cả những gì Chúa căn dặn, chỉ đơn thuần tin rằng đây là điều đúng và là cách duy nhất để dâng của lễ. Ca-in thì lại hoàn toàn trái ngược với A-bên, ông đã lựa chọn cách thuận tiện cho mình, ông nghĩ ra cách riêng của mình để dâng lên cho Chúa. Ông là người làm ruộng nên dâng lên những thứ mình đã làm ra. Ông nghĩ rằng đây sẽ là cách được Chúa chấp nhận và ông đã không theo cách mà Chúa đã lập ra. Mặc dù ông có thể đổi những trái cây của mình làm ra với một vài con chiên trong đàn của A-bên, nhưng ông vẫn chọn lựa không làm như vậy, và vì vậy mà Chúa không vui với những gì ông dâng lên cho Ngài. Ông ấy nghĩ rằng mình đã làm điều đúng vì đã dâng của lễ lên cho Chúa. Nhưng chúng ta có thể thấy rõ rằng Chúa đã không đoái hoài đến của lễ của ông.

Cũng tương tự như hôm nay, ví dụ về A-bên & Ca-in là 2 loại đức tin trong Chúa. Ca-in chọn cách thuận tiện cho mình vì ông nghĩ rằng để đổi với A-bên một vài con chiên thì không thuận tiện và thay vào đó ông đã tự chọn cách riêng của mình. Ông nghĩ rằng cách của mình sẽ được Chúa chấp nhận vì đó vẫn là của lễ dâng. Và dù sao thì ông đã làm một điều gì đó cho Chúa rồi.

Và ngày hôm nay cũng như vậy, nhiều hội thánh đã đi sai lệch hướng với hội thánh ban đầu mà chính Chúa đã chỉ dẫn nên thờ phượng Ngài như thế nào. Và rất nhiều trường hợp xảy ra cũng bởi vì cho sự thuận tiện của mình, ví dụ như việc làm báp-tem cần phải làm trong nước sống, tuy nhiên trải qua nhiều năm, họ đã bắt đầu chọn lựa cách làm bap-tem ở bên trong nhà vì nó thuận tiện hơn. Từ việc phải ngập nguyên người xuống nước, bây giờ có nhiều nơi chỉ cần rẩy nước là đủ.

Và cũng giống như vậy, Ngày Sa-bát đã được chuyển từ ngày Thứ bảy sang ngày Chủ nhật vì Constantine Đại đế muốn đồng nhất giữa Cơ đốc nhân với người La mã để tất cả đều thờ phượng Chúa. Người La Mã lúc đó thờ phượng Thần Mặt Trời vào ngày Chủ nhật. Con người luôn chọn cách thuận tiện cho mình và nghĩ rằng vì Chúa đầy tình yêu thương và nhân từ nên chúng ta không cần phải theo khuôn mẫu mà Chúa đã lập nên. Chúa sẽ hiểu và sẽ chấp nhận cách thờ phượng của chúng ta.

Trái lại, A-bên đã chọn cách vâng lời và làm theo những gì Chúa dạy. Bởi đức tin, ông ấy đã dâng tế lễ theo cách mà Chúa đã lập nên. Ông có thể chọn bất kỳ con nào trong đàn của mình, sắp chết hoặc có tì vết để dâng lên cho Chúa, nhưng ông đã không làm vậy, ông đã chọn con chiên đầu lòng trong đàn và mỡ của nó. Ông theo đúng với những gì Chúa đã hướng dẫn. Vậy nên, Hội thánh Giê-xu thật ngày hôm này cũng luôn nhấn mạnh rằng chúng ta cần phải giữ đúng với những gì mà Chúa đã chỉ cho chúng ta để có được sự cứu rỗi. Tại sao chúng ta phải thực hiện việc làm báp-tem trong nước sống? Ngay cả khi một ai đó đang bị bệnh, chúng ta vẫn cố gắng thực hiện báp-tem trong nước sống. Tại sao chúng tôi không chỉ làm đơn giản đó là rẩy nước thôi? Vì Chúa đã hướng dẫn cách thực hiện cho chúng ta và vì vậy mà chúng ta nên tin vào làm theo cách đúng này.

Vậy nên ngày hôm nay, chúng ta phải thường xuyên xem xét lại đức tin của mình. Chúa Giê-xu là con đường duy nhất để có sự cứu rỗi, chúng ta có tin vào điều này không?

Tại sao chúng ta không cố gắng để theo tất cả những điều răn của Chúa? Chúa đầy tình yêu thương, Ngài chắc chắn sẽ hiểu những khó khăn của chúng ta và chấp nhận rằng chúng ta không cần theo điều răn của Ngài sao? Nhưng chúng ta cũng đã thấy trong cách dâng của Ca-in, những gì ông dâng lên cho Chúa đã không được chấp nhận vì ông đã không theo đúng cách mà Chúa đã hướng dẫn. Nhưng A-bên đã làm theo đúng cách mà Chúa đã chỉ và vì vậy mà Chúa đã chấp nhận của dâng của ông và thông qua đó mà ông được xưng là công bình.

Chúng ta cùng nhau mở trong sách 1 Sa-mu-ên 15:22-23

“Sa-mu-ên nói: Đức Giê-hô-va há đẹp lòng của lễ thiêu và của lễ thù ân bằng sự vâng theo lời phán của Ngài ư? Vả, sự vâng lời tốt hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực; sự bội nghịch cũng đáng tội bằng sự tà thuật; sự cố chấp giống như tội trọng cúng lạy hình tượng. Bởi ngươi đã từ bỏ lời của Đức Giê-hô-va, nên Ngài cũng từ bỏ ngươi không cho ngươi làm vua.”

Tương tự như vậy, ông Sau-lơ cũng đã dâng của lễ lên cho Chúa. Nhưng ông đã không theo điều răn của Chúa. Trong câu 1 – 3, Đức Chúa Trời đã nói với ông rằng phải diệt sạch hoàn toàn dân A-ma-léc, bao gồm tất cả những con vật trong đó. Nhưng rồi trong câu 7-8, chúng ta thấy rằng vua Sau-lơ đã giữ lại vua A-ga, và ông cũng giữ lại những chiên tốt nhất trong đàn. Rồi sau đó, ông lại lấy lý do rằng ông muốn để dành những con chiên đó để dâng lên cho Chúa.

Ông nghĩ rằng sẽ rất là uổng phí nếu giết đi hết tất cả những con vật đó và nghĩ rằng ông sẽ dùng nó để dâng lên cho Chúa. Ông nghĩ rằng những gì ông làm là thông minh. Ông đã chọn cách không theo lời Chúa hướng dẫn và nghĩ rằng đây sẽ là cách được Chúa chấp nhận. Và rồi chúng ta có thể thấy rằng cuối cùng ông đã bị từ bỏ và tất nhiên là những gì ông đã dâng lên cho Ngài cũng không làm Ngài vui lòng.

Qua đây chúng ta cũng thấy rằng chúng ta cần phải tin vào những gì Chúa đã hướng dẫn chúng ta đó là cách đúng và không nên dùng cách riêng của mình để làm.

Điều tiếp theo chúng ta có thể thấy trong việc dâng hiến của Ca-in đó là Thái độ dâng hiến. Nếu chúng ta đọc lại trong sách Sáng Thế Ký 4:5, chúng ta cũng có thể thấy rằng Chúa không những không chấp nhận của dâng của Ca-in, mà Ngài còn không đoái hoài đến ông nữa. Vì thái độ dâng hiến của ông cũng không đúng.

Kinh Thánh đề cập rằng Ca-in đã đem hoa lợi đồng ruộng dâng lên cho Chúa và A-bên mang con vật đầu lòng luôn với mỡ dâng cho Chúa. Ở đây chúng ta thấy rằng có một sự trái ngược. Của dâng của A-bên được miêu tả chi tiết rằng đó là con chiên đầu lòng và mỡ của nó trong khi đó thì của dâng của Ca-in chỉ là hoa lợi đồng ruộng, Kinh Thánh không đề cập đó có phải là trái đầu mùa hay không, trái đầu mùa thường là trái ngon nhất. Có vẻ như là trái cây mà ông dâng lên cho Chúa cũng phải là tốt nhất. Chúng ta không biết chắc về điều đó, nhưng có vẻ đó không phải là những trái cây ngon nhất mà ông có.

Đây là lời nhắc nhở cho chúng ta rằng liệu rằng chúng ta đã dâng những điều tốt nhất cho Chúa chưa hay là chúng ta giống như dân Y-sơ-ra-ên được miêu tả trong sách Ma-la-chi 1:6-14

Con trai tôn kính cha mình, đầy tớ tôn kính chủ mình. Vậy nếu ta là cha, nào sự tôn kính thuộc về ta ở đâu? và nếu ta là chủ, nào sự kính sợ ta ở đâu? Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy cùng các ngươi, hỡi các thầy tế lễ khinh dể danh ta! Các ngươi lại nói rằng: Chúng tôi có khinh dể danh Ngài ở đâu? 7 Các ngươi dâng bánh ô uế trên bàn thờ ta, rồi các ngươi nói rằng: Chúng tôi có làm ô uế Ngài ở đâu? Ấy là ở điều các ngươi nói rằng: Bàn của Đức Giê-hô-va đáng khinh dể. 8 Khi các ngươi dâng một con vật mù làm của lễ, điều đó há chẳng phải là dữ sao? Khi các ngươi dâng một con vật què hoặc đau, điều đó há chẳng phải là dữ sao? Thử dân nó cho quan trấn thủ ngươi, thì người há đẹp lòng và vui nhận cho ngươi sao? Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vậy. 9 Các ngươi đã làm điều đó, nay ta xin các ngươi hãy nài xin ơn Đức Chúa Trời, hầu cho Ngài làm ơn cho chúng ta, thì Ngài há sẽ nhận một người nào trong các ngươi sao? Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy. 10 Ước gì trong các ngươi có một người đóng các cửa, hầu cho các ngươi không nhen lửa vô ích nơi bàn thờ ta. Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Ta chẳng lấy làm vui lòng nơi các ngươi, và ta chẳng nhận nơi tay các ngươi một của dâng nào hết. 11 Vì từ nơi mặt trời mọc cho đến nơi mặt trời lặn, danh ta sẽ là lớn giữa các dân ngoại. Trong khắp mọi nơi, người ta sẽ dâng hương và của lễ thanh sạch cho danh ta; vì danh ta sẽ là lớn giữa các dân ngoại, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy. 12 Song các ngươi đã làm uế tục danh ta mà rằng: Bàn của Đức Giê-hô-va là ô uế, đồ ăn đến từ trên nó là đáng khinh dể. 13 Các ngươi lại nói rằng: Ôi! việc khó nhọc là dường nào! rồi các ngươi khinh dể nó, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy! Các ngươi đem đến vật bị cướp, vật què và đang, đó là của các ngươi đem dâng cho ta. Ta há có thể nhận vật nầy nơi tay các ngươi sao? Đức Giê-hô-va phán vậy. 14 Đáng rủa thay là kẻ hay lừa dối, trong bầy nó có con đực, mà nó hứa nguyện và dâng con tàn tật làm của lễ cho Chúa! Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Vì ta là Vua lớn, danh ta là đáng sợ giữa các dân ngoại.

Chúng ta phải dâng những gì tốt nhất cho Chúa vì Ngài xứng đáng được điều đó. Chúng ta không nên giống như dân Y-sơ-ra-ên, họ đã dâng những con vật có tì vết, những thứ đồ bỏ đi, và những thứ đồ trộm cắp được cho Chúa. Ngày hôm nay, chúng ta không dâng những thứ đồ vật bằng vật chất như vậy nữa. Nhưng chúng ta có dâng những điều tốt nhất cho Chúa chưa? Chúng ta đã dành thời gian tốt nhất cho Ngài chưa hay là chúng ta chỉ nhớ đến Chúa vào những lúc chúng ta cần Ngài thôi?

Khi Ca-tin thấy rằng của dâng của ông không được Chúa chấp nhận trong khi của dâng của A-bên thì lại được Chúa chấp nhận. Ca-in đã rất giận dữ và sầm mặt xuống. Sau đó ông đã giết em trai mình vì điều này. Ở đây, chúng ta có thể thấy được thái độ của ông về việc dâng hiến như thế nào. Có vẻ như là thái độ và mục đích dâng hiến của ông không đúng.

Tại sao ông lại giận dữ với Chúa khi Ngài từ bỏ của dâng của ông? Tại sao ông lại ghen tức với em trai A-bên của mình khi của dâng của A-bên được chấp nhận trong khi của mình thì lại không được? Mục đích dâng hiến của Ca-in không xuất phát từ tấm lòng mình. Của dâng của ông không làm Chúa hài lòng nhưng có vẻ như là của dâng của ông mục đích là cho chính mình. Giống như là có sự cạnh tranh giữa ông và A-bên. Vậy nên khi của dâng của A-bên được Chúa chấp nhận thì ông đã ghen tức và giận dữ. Và cuối cùng thì ông đã giết em mình. Thậm chí Chúa đã cảnh báo ông trước rằng không được phạm tội nhưng ông đã không nghe theo.

Ở đây nhắc nhở chúng ta rằng khi chúng ta dâng hiến cho Chúa, chúng ta phải xem xét lại động lực của mình đằng sau sự dâng hiến đó. Chúng ta có đang muốn chứng tỏ cho ai đó thấy hay không? Đó có phải là những gì mà chúng ta làm để có lợi cho bản thân chúng ta không? Giống như trường hợp của ông A-na-nia & bà Xa-phi-ra, họ chỉ nên nói rằng họ chỉ dâng một phần trong toàn bộ số tiền mà họ có được trong việc bán nhà. Nhưng vì sự kiêu hãnh của mình, họ đã quyết định nói dối và cuối cùng thì bị giết bởi việc này. Việc dâng hiến của họ chỉ nhằm vào mục đích là mang lại sự vinh quang cho chính mình thôi.

Và cũng giống như Chúa Giê-xu đã nói trong sách Ma-thi-ơ 6:1-6 “Hãy giữ, đừng làm sự công bình mình trước mặt người ta, cho họ đều thấy. Bằng không, thì các ngươi chẳng được phần thưởng gì của Cha các ngươi ở trên trời. 2 Vậy, khi ngươi bố thí, đừng thổi kèn trước mặt mình, như bọn giả hình làm trong nhà hội và ngoài đường, để được người ta tôn kính. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. 3 Song khi ngươi bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì, 4 hầu cho sự bố thí được kín nhiệm; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi. 5 Khi các ngươi cầu nguyện, đừng làm như bọn giả hình; vì họ ưa đứng cầu nguyện nơi nhà hội và góc đường, để cho thiên hạ đều thấy. Quả thật ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. 6 Song khi ngươi cầu nguyện, hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện Cha ngươi, ở nơi kín nhiệm đó; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.”

Tóm lại thì chúng ta đã thấy rằng chúng ta cần phải làm theo những hướng dẫn mà Chúa đã lập ra & hướng dẫn cho chúng ta. Chúng ta không nên thay đổi cho sự thuận tiện của riêng mình. Chúng ta phải tin vào cách mà Chúa hướng dẫn và chỉ cho chúng ta là cách đúng và chúng ta nên làm theo như vậy. Đó chính là Đức tin. Và rồi chúng ta phải tự xem xét lại chính mình liệu rằng chúng ta đã dâng những điều tốt nhất cho Chúa chưa. Dâng thời gian tốt nhất cho Chúa chưa. Và chúng ta cũng phải xem xét lại rằng động lực của chúng ta làm những điều đó đã đúng chưa. Sự dâng hiến của chúng ta cho Chúa là sự thờ phượng tốt nhất. Đây là những gì tôi muốn chia sẻ với anh chị em hôm nay. Nguyện mọi vinh hiển thuộc về Chúa. A-men.

 

» True Jesus Church