HOME :: FACEBOOK SHARE :: EMAIL

Trong Danh Chúa Giê-xu Christ, tôi xin được chia sẻ bài giảng của mục sư Simon Chin với chủ đề là

Sống cho Chúa - Phần 1

Rô-ma 14:7-8 “Vả, chẳng có người nào trong chúng ta vì chính mình mà sống, cũng chẳng có người nào trong chúng ta vì chính mình mà chết; vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa, và nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy nên chúng ta hoặc sống hoặc chết, đều thuộc về Chúa cả.”

Đây là sách được ông Phao-lô viết cho Hội thánh ở Rô-ma, là những tín đồ đã được báp-tem trong Đấng Christ. Đó là lý do chẳng có người nào trong chúng ta vì chính mình mà sống, cũng chẳng có người nào trong chúng ta vì chính mình mà chết. Vì tất cả đều thuộc về Đấng Christ. Những người trên thế giới này không biết làm thế nào để sống hoặc chết cho Chúa vì họ vẫn chưa thuộc về Chúa Giê-xu.

Nhưng Cơ đốc nhân là những người được Đấng Christ cứu chuộc, cái giá mà Chúa Giê-xu phải trả đó là Ngài đã chết trên thập tự giá. Đó là lý do mà khi chúng ta sống trên đất, chúng ta nên sống cho Chúa. Chúng ta thuộc về Ngài khi còn sống trên đất, và cũng giống như vậy chúng ta thuộc về Ngài khi chúng ta chết. Không phải chỉ có các mục sư hay chấp sự mới sống cho Chúa mà là tất cả mọi người tin Chúa, những Cơ đốc nhân, là những người đã nhận ân điển của Ngài thông qua huyết của Chúa và vì vậy mà chúng ta có nhiệm vụ phải sống cho Chúa.

Bất cứ khi nào chúng ta nghĩ về việc sống và chết trong Chúa, chúng ta thường nghĩ về Ê-tiên trong sách Công vụ các Sứ đồ đoạn 7. Ông là một trong 7 người được chọn để phân phát thực phẩm trong Hội thánh. Ông là một người đầy dẫy đức tin, thông sáng. Ông đã chết cho Đấng Christ trong khoảng thời gian truyền giảng phúc âm tại Hội đường. Lúc đó có rất nhiều vị trưởng tế đã chất vấn ông trước Hội đồng. Những vị trưởng tế là những người rất thông sáng.

Tuy nhiên, ông Ê-tiên đã đáp lại bằng sự khôn ngoan và can đảm của mình, các vị trưởng tế đã không chống lại được sự thông sáng của ông và họ đã tạo ra những bằng chứng giả để buộc tội ông và ông bị giải đến trước Hội đồng. Ông bị ném đá cho đến chết. Nhưng lúc đó, mặt ông vẫn sáng như Thiên sứ, Sự bình an của Chúa vẫn ở trong ông, thậm chí lúc đó ông bị buộc tội oan và bị ném đá cho đến chết, nhưng ông vẫn quỳ xuống và cầu nguyện với Chúa xin đừng quy tội cho họ.

Ông Ê-tiên vẫn tiếp tục cầu nguyện cho họ bởi vì lời của Chúa ở trong ông. Ông là một ví dụ điển hình cho những ai sống và chết cho Chúa. Mặc dù ông không phải là một trong những 12 tông đồ, ông chỉ là là một trong 7 người được chọn để phân phát thực phẩm thôi.

Chúng ta được ban phước lành vì Đấng Christ đã đến thế gian này và chết trên thập giá để chuộc lại chúng ta. Để chúng ta có thể nhận được ân điển của Ngài và trở nên con cái của Ngài. Ân điển của Chúa dư dật trên đời sống chúng ta thông qua những trải nghiệm của chúng ta với Ngài. Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải cảm tạ Chúa và sống cho Ngài luôn. Tại sao chúng ta cần phải sống cho Chúa? Có rất nhiều lý do.

Lý do thứ nhất đó là bởi vì Chúa đã chết cho chúng ta

2 Cô-rinh-tô 5:14-15 “Vì tình yêu thương của Đấng Christ cảm động chúng tôi, và chúng tôi tưởng rằng nếu có một người chết vì mọi người, thì mọi người đều chết, lại Ngài đã chết vì mọi người, hầu cho những kẻ còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình.”

Chúa Giê-xu đã đến bằng xác thịt để cứu nhân loại. Để làm như vậy, Ngài đã phải hạ mình để trở thành người. Phao-lô miêu tả rằng “Ngài vốn giàu, vì anh em mà tự làm nên nghèo, hầu cho bởi sự nghèo của Ngài, anh em được nên giàu”.. Chúng ta được Chúa ban phước để đời sống thuộc linh của chúng ta mạnh mẽ vì chúng ta là con cái của Ngài.

Chúng ta có thể nhận được ân điển này bởi vì Chúa Giê-xu đã trút bỏ chính mình để đến thế gian này. Ngài được sinh ra là con của một người thợ mộc tại Na-xa-rét. Đó là lý do tại sao mà những chuyên gia kinh luật và người Pha-ri-si đã ngạc nhiên về sự rao giảng của Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu đã nói rằng: “Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu.” Chúa Giê-xu đã trở nên nghèo cho chúng ta, Ngài đã chết trên thập tự giá cho tội lỗi của chúng ta.

Những ai có thể hiểu được ý nghĩa của điều này sẽ biết làm thế nào để sống cho Đấng Christ. Họ sẽ không còn sống cho chính mình nữa. Bạn và tôi đều đã nhận ân điển này và chúng ta có bổn phận phải sống cho Đấng Christ.

Lý do thứ hai đó là vì Chúa đã đổ huyết của Ngài để chuộc lại chúng ta

1 Cô-rinh-tô 6:19-20: “Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời.”

Chúa Giê-xu phải trả một cái giá để chúng ta có thể trở thành con cái của Ngài. Ngài bị treo trên thập tự giá từ 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều. Ngài phải chịu đựng lâu như vậy để huyết của Ngài đổ ra để cứu chuộc tội lỗi cho chúng ta. Và thông qua đó mà chúng ta sẽ trở nên công chính. Đó là lý do mà sau khi trút hơi thở cuối cùng thì Ngài đã nói “Mọi việc đã được trọn”

Chúa Giê-xu đã bị treo lên trong suốt 6 giờ và phải chịu đau đớn cho đến chết. Ngài đã phải chịu đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, Ngài đã trải qua sự chết, Chúa Giê-xu đã chịu tội để chuộc tội cho chúng ta. Khi Chúa Giê-xu kêu lớn tiếng “Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! sao Ngài lìa bỏ tôi?” Chúa Giê-xu đã chịu đựng tội lỗi của thế gian và Cha Ngài đã lìa bỏ mình. Ngài đã trở nên có tội cho chúng ta và đây là cái giá mà Ngài đã phải trả cho chúng ta. Đôi khi tôi tự hỏi chính mình rằng tôi có đáng được như vậy không?

Thật ra thì không ai xứng đáng với tình yêu này từ Chúa. Nhưng tình yêu thương của Ngài quá lớn nên Ngài đã lựa chọn mỗi chúng ta. Chúng tôi có rất nhiều lời làm chứng về việc mà làm thế nào Chúa Giê-xu đã đưa chúng ta đến chuồng chiên của Ngài. Ngay cả đối với những ai được sinh ra trong một gia đình Cơ đốc nhân thì đó là do việc Chúa đã chọn chúng ta.

Tại sao chúng ta được sinh ra trong hội thánh và được làm báp-tem? Chúng ta được ở đây là do Chúa đã chọn mỗi chúng ta. Bản thân tôi là thế hệ thứ 3 trong gia đình tin Chúa của tôi. Bắt đầu từ bà nội của tôi, mặc dù lúc đó bà của tôi mù chữ, nhưng bởi ân điển của Chúa, bà đã nhận lãnh Thánh Linh, Thánh Linh đã hướng dẫn con đường đức tin của bà và bà đã hướng dẫn 6 đứa con của mình theo Chúa và tôi là thế hệ thứ 3 cũng theo Chúa. Tất cả chúng ta đến với Hội thánh, trở nên con cái của Ngài đều là do Chúa đã chọn chúng ta. Vậy nên nhiệm vụ của chúng ta đó là phải sống cho Ngài.

2 Cô-rinh-tô 6:1-2 “Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không. Vì Ngài phán rằng: Ta đã nhậm lời ngươi trong thì thuận tiện, Ta đã phù hộ ngươi trong ngày cứu rỗi. Kìa, hiện nay là thì thuận tiện; kìa, hiện nay là ngày cứu rỗi!”

Phao-lô đã khuyến khích Cơ đốc nhân không nên nhận ân điển của Chúa một cách vô ích. Và nếu ai đó nhận được ân điển của Chúa và nhanh chóng từ bỏ đức tin của mình thì điều này sẽ không hay. Chúng ta đã đóng đinh Đấng Christ thêm một lần nữa và điều này không thể tha thứ được.

Kinh Thánh đã nói rằng những người sống như vậy chính là kẻ thù nghịch với thập tự giá của Chúa Giê-xu. Sách Phi-líp nói với chúng ta về những ai sống như vậy là kẻ thù ngịch với thập tự giá. Mặc dù sống trong ân điển của Đức Chúa Trời, họ vẫn tiếp tục sống cho chính mình. Họ sống như những người ngoại đạo. Ăn, uống, vui vẻ và họ không biết ân điển mà họ đã nhận được.

Ông Phao-lô đã cảm thấy rất buồn cho họ vì ở đó đã từng là một Hội thánh rất tốt với rất nhiều những người thành tín. Họ là những người yêu mến Chúa. Nhưng rồi họ đã trở thành kẻ thù nghịch với thập tự giá của Ngài. Họ không biết làm thế nào để sống cho Đấng Christ, họ đã nhân ân điển của Ngài một cách vô ích. Họ cho rằng việc nhận ân điển của Chúa là điều hiển nhiên và sống một cuộc sống không tin kính. Họ chỉ làm những việc có lợi cho chính mình và họ đã nhận ân điển của Chúa một cách vô ích.

Hê-bơ-rơ 6:4-8 “Vì chưng những kẻ đã được soi sáng một lần, đã nếm sự ban cho từ trên trời, dự phần về Đức Thánh Linh, nếm đạo lành Đức Chúa Trời, và quyền phép của đời sau, nếu lại vấp ngã, thì không thể khiến họ lại ăn năn nữa, vì họ đóng đinh Con Đức Chúa Trời trên thập tự giá cho mình một lần nữa, làm cho Ngài sỉ nhục tỏ tường. Vả, một đám đất nhờ mưa đượm nhuần mà sanh cây cỏ có ích cho người cày cấy, thì đất đó hưởng phần phước lành của Đức Chúa Trời. Nhưng đất nào chỉ sanh ra những cỏ rạ, gai gốc, thì bị bỏ, và hầu bị rủa, cuối cùng phải bị đốt.”

Ân điển của Chúa giống như mưa đổ từ trời. Vậy nên chúng ta nên gặt hái những bông trái cho Đức Chúa Trời. Vì Chúa đã chọn lựa chúng ta, nhưng nếu chúng ta sống một cuộc sống không sanh bông trái, không tin kính, chúng ta sẽ bị từ bỏ. Nếu chúng ta không sống cho Đấng Christ mà tiếp tục sống cuộc sống theo cách mình muốn thì chúng ta sẽ đóng đinh Chúa thêm một lần nữa và điều này là không thể tha thứ được.

Chúng ta cần biết rằng chúng ta được chuộc lại bởi Đấng Christ, Ngài đã đổ huyết cho chúng ta. Chúng ta đã nhận được huyết của Ngài, ân điển và tình yêu thương của Ngài. Nếu chúng ta có thể hiểu được điều này, chúng ta chắc chắn sẽ sống cho Đấng Christ.

Lý do thứ 3. Sống cho Chúa để có được Sự sống đời đời

Nếu không có sự sống đời đời thì chúng ta có lý do gì để chúng ta phải tin nơi Ngài. Chúng ta sẽ sống cho chính mình và cho thế giới này. Vì sẽ không có sự phán xét và không có sự sống đời đời.

Nhưng chúng ta biết rằng có Sự phán xét và Sự sống vĩnh hằng trên Thiên đường. Vậy nên chúng ta cần phải sống cho Đấng Christ. Phao-lô cũng đã nhắc nhở chúng ta giống như vậy

1 Cô-rinh-tô 9:24-26 “Anh em há chẳng biết rằng trong cuộc chạy thi nơi trường đua, hết thảy đều chạy, nhưng chỉ một người được thưởng sao? Vậy, anh em hãy chạy cách nào cho được thưởng. Hết thảy những người đua tranh, tự mình chịu lấy mọi sự kiêng kỵ, họ chịu vậy để được mão triều thiên hay hư nát. Nhưng chúng ta chịu vậy để được mão triều thiên không hay hư nát. Vậy thì, tôi chạy, chẳng phải là chạy bá vơ; tôi đánh, chẳng phải là đánh gió;”

Đây là những gì mà ông Phao-lô miêu tả về đức tin, công việc và việc phục vụ của ông cho Chúa. Tại sao ông lại nỗ lực nhiều như vậy? Và tại sao ông lại chạy? Nếu bạn là vận động viên thì ắt hẳn bạn sẽ biết rằng việc nhận lãnh mão hoa là điều rất vinh dự. Đó là lý do tại sao họ đã cố gắng tự rèn luyện chính mình, 10-12 tiếng mỗi ngày. Họ luyện tập như vậy để có thể chiến thắng và giành giải thưởng, đặc biệt là nếu họ tham dự các kỳ thi Olympic. Chúng ta có thể thấy được sự kỷ luật của họ, họ phải kiểm soát thức ăn và thời gian, và ngay cả giấc ngủ nữa. Họ làm việc chăm chỉ để nhận được mão hoa chiến thắng và huy chương vàng. Nhưng mão hoa họ nhận được sẽ tàn héo.

Ngày hôm nay chúng ta cũng chạy đua, nhưng để đạt được mão hoa không tàn héo. Mão hoa đó được Chúa Giê-xu trao cho chúng ta. Chúng ta sẽ nhận được ở cuối chặng đua. Nếu chúng ta chiến đấu giỏi và giữ đức tin của mình thì cuối cùng chúng ta sẽ nhận được mão hoa này.

Nhưng nếu chúng ta vẫn từ chối Đấng Christ ngay cả sau khi chúng ta biết Ngài thì chúng ta sẽ không nhận được mão hoa đó. Thay vào đó chúng ta sẽ phải nhận lấy sự phán xét của Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao chúng ta phải sống cho Chúa, chúng ta phải sẵn sàng để theo Ngài đến cuối cùng.

Vậy làm thế nào để chúng ta sống cho Chúa? Có 3 điều chúng ta có thể lưu tâm đến

Điều thứ nhất đó Từ bỏ tội lỗi và sống trong công bình

Một Cơ đốc nhân cần phải từ bỏ tội lỗi của mình, chúng ta không được để cho tội lỗi chiến thắng chúng ta. Chúng ta không được để sự cám dỗ khiến chúng ta phạm tội. Chúng ta phải sống trong sự công chính và cố gắng làm theo ý muốn của Chúa.

1 Phi-e-rơ 2:24 “Vì anh em vốn giống như con chiên lạc, mà bây giờ đã trở về cùng Đấng chăn chiên và Giám mục của linh hồn mình”

Ở đây Phi-e-rơ đã trích lại lời tiên tri trong Ê-sai 53, Đó chính là sự hy sinh của Đấng Christ để chúng ta được cứu rỗi ngày hôm nay. Vì vậy Phi-e-rơ đã nói về việc phải từ bỏ đi tội lỗi của mình và sống trong sự công chính. Đó là những gì mà trong Kinh Thánh nói về việc sống cho Chúa.

Nếu chúng ta không sống trong sự công bình thì chúng ta sẽ không sống cho Chúa. Nếu chúng ta để cho tội lỗi chiến thắng mình thì chúng ta cũng sẽ không sống cho Chúa. Nếu chúng ta không nắm giữ cái cái khiên là đức tin của mình, áo giáp của sự công bình. Nếu chúng ta để cho tội lỗi ở trong mình thì chúng ta cũng không thể sống cho Chúa được.

Đó là lý do tại sao chúng ta vẫn thấy rất nhiều tin Chúa nhưng vẫn phạm tội, vẫn rất nhiều người chơi bài mạt chược, xem phim ảnh không lành mạnh. Họ cho rằng những điều đó chỉ để giải trí thôi. Họ đã biện hộ cho những việc làm của mình. Họ cho phép họ nghĩ rằng những điều này là không sao cả.

Đây không phải là từ bỏ tội lỗi, nếu tiếp tục làm như vậy có nghĩa rằng chúng ta đang nhường chỗ cho dục vọng của mình. Nếu chúng ta tiếp tục làm như vậy thì chúng ta sẽ từ bỏ đi ân điển của Đấng Christ, chúng ta không sống cho Đấng Christ

Nhưng Chúa Giê-xu không chỉ cứu chúng ta khỏi tội lỗi. Ngài muốn chúng ta giống như Ngài, có cùng một bản chất và tính khí.

Ga-la-ti 4:19: “Hỡi các con, vì các con mà ta lại chịu đau đớn của sự sanh nở, cho đến chừng nào Đấng Christ thành hình trong các con,”

Phao-lô đã viết cho Hội thánh ở Ga-la-ti, đây là một trong những Hội thánh đầu tiên mà ông đã hướng dẫn. Nhưng không may là sau khi Phao-lô rời đi thì có một vài người Do Thái đã đến và đưa những truyền thống của họ vào. Ông đã nghe về điều này, nên ông đã viết thư để động viên họ giữ đức tin của mình. Ông lo lắng rằng ông phải chịu cơn đau chuyển bụng sinh lại một lần nữa cho đến khi Chúa Cứu Thế được hình thành trong họ. Nghĩa rằng họ vẫn chưa thay đổi bản chất của mình. Họ vẫn sống theo lối sống cũ.

Nếu chúng ta chỉ là những Cơ đốc nhân trong Hội thánh nhưng lại là một người hoàn toàn khác khi ra ngoài xã hội. Thì Chúa Giê-xu vẫn chưa thật sự ở trong chúng ta. Những lời nói và suy nghĩ của chúng ta vẫn không giống như Đấng Christ, không phải là Cơ đốc nhân.

Chúng ta cần phải mặc lấy sự công chính thông qua lời của Chúa. Chúng ta cần phải trở nên thánh hóa bởi Đức Thánh Linh để chuẩn bị tiếp nhận lời của Ngài. Chúng ta phải sẵn lòng cho phép Đức Thánh Linh thay đổi chúng ta. Đôi khi dường như là không thể làm được với con người, nhưng đối với Chúa thì mọi thứ đều có thể.

Khi chúng ta sống cho Đấng Christ, chúng ta sẽ sống bởi đức tin. Chúng ta sẽ để lời của Chúa làm việc trong chúng ta. Chúng ta sẽ từ bỏ đi tội lỗi của mình và có thể sống trong sự công chính.

Điều thứ hai đó là Sống một cuộc sống bằng đức tin

Sống cho Đấng Christ có nghĩa là sống một cuộc sống được phục vụ Chúa. Những ai sống cho Đấng Christ sẽ không sống cho thế giới này. Vì họ biết Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời và họ sẽ vâng lời và làm theo Ngài. Đó chính là đức tin mà chúng ta cần có và điều này thì không dễ dàng.

Vì chúng ta sẽ đối diện với rất nhiều thử thách và những chỉ trích từ những người khác. Chúng ta có thể sẽ bị những thành viên trong gia đình mình hiểu nhầm, chúng ta có thể sẽ đối diện với những người chống lại chúng ta, đó có thể là những bạn bè, những người bên cạnh chúng ta. Thậm chí là họ còn cản trở chúng ta nữa, nhưng chúng ta phải tiếp tục sống cho Đấng Christ.

Ông Phao-lô cũng đã từng bị như vậy, ông đã bị hiểu lầm khi ông muốn sống cho Chúa Giê-xu.

Công vụ các sứ đồ 21:13 “Nhưng người trả lời rằng: Anh em làm chi mà khóc lóc cho nao lòng tôi? Vì phần tôi sẵn lòng chẳng những để bị trói thôi, lại cũng sẵn lòng vì danh Đức Chúa Jêsus chịu chết tại thành Giê-ru-sa-lem nữa.”

Ông Phao-lô đã hoàn thành chuyến đi mục vụ thứ 3 của mình và đang trên đường trở về Giê-ru-sa-lem, ông đã dừng lại tại thành Sê-sa-rê với ông Phi-líp. Lúc đó thì ông A-ga-bút đã trói tay ông lại. Ông nói với ông Phao-lô rằng ông sẽ giao ông cho những người ngoại đạo. Rồi những người khác khuyên ông đừng đến Giê-ru-sa-lem nữa. Vì ông sẽ bị giao nộp cho người ngoại đạo. Nhưng ông Phao-lô không những sẵn sàng để bị trói mà ông đã sẵn sàng để chết cho Chúa rồi.

Ông Phao-lô hiểu được ông phải làm gì, để sống cho Chúa, ông cần phải đến đó. Ông đã bị đưa vào tù và ở lại thành Sê-sa-rê trong 2 năm. Sau đó ông đã bị cầm tù tại Rô-ma trong suốt 1 năm. Đó là những gì ông đã làm cho Chúa, và đó cũng là điều mà ông muốn làm.

Công vụ các sứ đồ 20:24 “nhưng tôi chẳng kể sự sống mình là quí, miễn chạy cho xong việc đua tôi và chức vụ tôi đã lãnh nơi Đức Chúa Jêsus, để mà làm chứng về Tin Lành của ơn Đức Chúa Trời.”

Ông Phao-lô có một mục tiêu đó là thực hiện công việc mục vụ cho Chúa. Ông muốn đi truyền giảng khắp nơi trên thế giới, ông có một tham vọng đó là làm những việc mà Chúa muốn ông làm.

Trong suốt thời gian bị đi tù ở Rô-ma, ông đã viết 4 lá thư Phi-líp 1:21 “Vì Đấng Christ là sự sống của tôi, và sự chết là điều ích lợi cho tôi vậy.” Mặc dù Phao-lô mong muốn được rời khỏi và trở về với Chúa. Ông đã làm rất nhiều việc và mão hoa đang chờ đợi ông. Nhưng ông vẫn phải tiếp tục sống cho Đấng Christ và còn cho đức tin của nhiều người tin Chúa khác nữa.

Đó là lý do tại sao trong câu 24-26 ông đã nói “nhưng tôi cứ ở trong xác thịt, ấy là sự cần hơn cho anh em. Trong sự tin chắc đó, tôi biết rằng tôi sẽ cứ còn lại và ở với hết thảy anh em, để giúp đức tin anh em được tấn tới và vui vẻ; hầu cho khi tôi lại đến cùng anh em, anh em sẽ nhân tôi mà có nhiều cớ khoe mình luôn trong Đức Chúa Jêsus Christ.” Đây là điều không dễ làm.

Lúc đó ông đã 60 tuổi và ông đã chịu đựng rất nhiều cho Đấng Christ. Nhưng ông biết rằng ông vẫn cần phải sống cho Chúa, và đó cũng là điều mà Chúa muốn ông làm.

Nên ông đã hoàn toàn vâng theo lời Chúa, ông cầu nguyện xin Đức Thánh Linh hướng dẫn để ông làm theo ý muốn của Chúa. Ông muốn mỗi người trưởng thành trong Chúa. Đó là lý do tại sao ông có thể hát bài hát vinh quang vào cuối cuộc đời mình. Vì ông đã sống bởi đức tin và ông phục vụ Chúa với tất cả sức mạnh của ông.

Sống cho Chúa đó là phải từ bỏ chính mình.

Nếu bạn không thể từ bỏ chính mình, bạn sẽ không thể nào sống cho Chúa được. Chúng ta cần phải chọn lựa giữa Chúa và chình mình, giữa Chúa và công việc hoặc gia đình. Có rất nhiều những anh chị em tín hữu đã đặt Chúa trước. Ngay cả khi họ không phải là những mục sư truyền đạo hay chấp sự trọn thời gian nhưng họ vẫn luôn đặt Chúa lên hàng đầu. Nhiều trong số họ thường không nhận được nhiều lời khen, nhưng họ lại nhận sự chỉ trích, hiểu lầm và thậm chí còn bị la mắng. Nhưng họ vẫn tiếp tục phục vụ Chúa. Tại sao họ có thể làm được như vậy. Tôi tin chắc rằng họ đã học được cách từ bỏ chính mình. Đôi khi có nhiều anh chị em mặc dù bị bệnh, mệt hay bận rộn nhưng vẫn cố gắng dành thời gian để làm việc cho Chúa.

Có rất nhiều anh chị em đã làm việc thầm lặng, thậm chí còn có những cam kết riêng cho Chúa. Nhiều anh chị em đã cố gắng làm việc ở những nơi thiếu người, nhiều anh chị em đã đến Myanmar hay Việt Nam để truyền giảng.

Họ đã từ bỏ chính mình để được phục vụ Chúa, họ đã sống cho Chúa Giê-xu. Họ cũng là những người đã đóng góp rất nhiều về mặt tài chính cho Hội thánh. Họ đã dâng hiến để xuất bản nhiều ấn phẩm như Sách Mana và nhiều công việc khác cho Hội thánh nữa.

Đây là những người yêu mến Chúa, họ sống cho Đấng Christ và là những tấm gương sáng cho mọi người.

Có một Trưởng lão ở Hội thánh chúng ta, mặc dù ông là một doanh nhân rất giàu có, nhưng ông có một cuộc sống rất giản dị, ông thường rất bận rộn trong công việc của mình vì ông có rất nhiều việc kinh doanh. Nhưng ông luôn dành thời gian để đến nhà thờ để thờ phượng Chúa đều đặn, ông thường đến Nhà thờ chỉ bằng xe đạp thôi mặc dù ông có đủ tiền để mua nhiều xe hơn lớn, ông dành phần lớn tiền bạc của mình để giúp đỡ công việc của Hội thánh cũng như giúp đỡ những anh chị em khó khăn. Có rất nhiều những Hội thánh của những dân tộc thiểu số ở Malaysia đều nhận được sự giúp đỡ của ông. Nhưng chúng ta cũng biết rằng, những khoảng đóng góp mà ông làm là hoàn toàn thầm lặng, và không nhiều người biết đến. Đây là tấm gương của những người sống cho Chúa.

Lu-ca 9:23 “Đoạn, Ngài phán cùng mọi người rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta”

Lu-ca 14:26-27: “Nếu có ai đến theo ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta. Còn ai không vác thập tự giá mình mà theo ta, cũng không được làm môn đồ ta.”

Luca 14:33: “Như vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ ta”

Để trở thành môn đệ của Chúa Giê-xu, chúng ta phải từ bỏ chính mình và phục vụ Ngài. Ở đây không có nghĩa rằng chúng ta phải ghét cha mẹ hoặc gia đình mình. Nhưng tình yêu của Chúa phải vượt trên tất cả.

Vì đôi khi chúng ta phải để gia đình hay bạn bè qua một bên để phục vụ Chúa. Điều này có nghĩa là từ bỏ chính mình và hy sinh cho Chúa. Điều này không dễ, đặc biệt là khi chúng ta đang sống trong một thế giới bận rộn và vật chất. Khi xung quanh chúng ta là sự giàu sang và hưởng thụ cuộc sống, rất khó để chúng ta giữ được đức tin của mình.

Đôi khi đối với những người nghèo không có thức ăn để ăn lại dễ dàng để sống cho Chúa Giê-xu hơn. Vì nếu họ đến Hội thánh thì họ vẫn có bữa trưa. Đặc biệt là ở những nơi nghèo khó. Nhưng đối với những nơi giàu có, việc sống cho Chúa yêu cầu họ phải từ bỏ chính mình. Đây là điều mà Chúa muốn cho chúng ta và đây không phải là điều mà chúng ta phải chịu đựng sự mất mát. Từ bỏ chính mình không có nghĩa là mất mát, mà thậm chí là chúng ta có đạt được nhiều thứ. Điều chúng ta có được là ân điển của Chúa, chúng ta có đời sống thuộc linh mạnh mẽ nếu chúng ta sẵn sàng từ bỏ chính mình và vác thập tự giá mình. Chúa chắc chắn sẽ ban ân phước đến cho chúng ta. Có rất nhiều lời làm chứng của các anh chị em trong Hội thánh chúng ta, chúng ta có thể thấy được sự ban phước dư dật của Chúa trên đời sống của họ khi họ sống cho Chúa.

Vậy nên chúng ta phải sống cho Đấng Christ, không sống cho chính mình. Kinh Thánh cũng có rất nhiều ví dụ về những người đã sống cho Đấng Christ. Họ đã nhận được mão hoa của sự công chính. Một trong những người đó là ông Phao-lô, ông rất tự tin rằng ông sẽ nhận được mão hoa của mình. Vì ông biết rằng ông đã sống cho Chúa.

Trái lại, chúng ta có những người như ông Giu-đa là người không sống cho chúa.

Ma-thi-ơ 26:24-25, “Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn! Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói.”

Đây là thời gian mà Chúa Giê-xu ăn bữa ăn tối cuối cùng. Ngài đã chỉ ra người sẽ phản bội mình. Tất cả mọi người đều hỏi Chúa Giê-xu rằng “Có phải tôi không?” Ông Giu-đa cũng hỏi như vậy. Nhưng Chúa Giê-xu đã trả lời rằng “Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn!”

Nếu Giu-đã không theo Chúa thì ông đã không có cơ hội để phản bội Ngài. Ông có được ân điển để biết về Chúa và Chúa Giê-xu đã chọn ông là môn đệ của mình.

Công vụ 1:16-20 “Hỡi anh em ta, lời Đức Thánh Linh đã nhờ miệng vua Đa-vít mà nói tiên tri trong Kinh Thánh về tên Giu-đa, là đứa đã dẫn đường cho chúng bắt Đức Chúa Jêsus, thì phải được ứng nghiệm. Vì nó vốn thuộc về bọn ta, và đã nhận phần trong chức vụ nầy. Tên đó lấy tiền thưởng của tội ác mình mà mua một đám ruộng, rồi thì nhào xuống, nứt bụng và ruột đổ ra hết. Sự đó cả dân thành Giê-ru-sa-lem đều biết chán, đến nỗi chúng gọi ruộng đó theo thổ âm mình là Hác-en-đa-ma, nghĩa là ruộng huyết. Trong sách Thi Thiên cũng có chép rằng: Nguyền cho chỗ ở nó trở nên hoang loạn, Chớ có ai ở đó; lại rằng: Nguyền cho có một người khác nhận lấy chức nó.”

Ở đây có nói rằng 1 trong 12 môn đệ của Ngài là một ân điển từ Chúa. Nhưng ông Giu-đa đã không sống cho Đấng Christ, mà ông lại sử dụng ân điển đó để phản bội Chúa. Cuối cùng thì ông đã treo cổ tự tử và không thể sử dụng được số tiền mà ông đã nhận được. Số tiền đó được dùng để một một ruộng huyết.

Giu-đa đã nhận ân điển này nhưng ông không sống cho Chúa, ông chọn sống trong tội lỗi. Ông chọn theo ma quỷ và cuối cùng ông đã phản bội Chúa Giê-xu. Sự trừng phạt của ông không chỉ là cái chết. Chúa Giê-xu đã nói rằng “Tốt hơn hết là ông không nên được sinh ra” Vì cuối cùng ông sẽ phải đối diện với sự phán xét vào ngày cuối cùng.

Tất cả chúng ta được đến với Hội thánh bởi tình yêu của Chúa. Huyết của Ngài để rửa sạch tội lỗi của chúng ta.

Nguyện rằng tất cả chúng ta đều đầy dẫy bông trái Thánh Linh và sống cho Chúa trên đất này. Nguyện rằng tất cả chúng ta đều sống cho Chúa trong tất cả những ngày của chúng ta trên đất này. Để rồi khi cái chết đến, chúng ta sẽ chết trong ân điển của Ngài. Và sẽ có một mão hoa công chính đang chờ đợi chúng ta.

 

» True Jesus Church