HOME :: FACEBOOK SHARE :: EMAIL

Trong Danh Chúa Giê-xu Christ, tôi xin được chia sẻ bài giảng của mục sư Simon Chin với chủ đề là

Chúa Giê-xu có phải là Đức Chúa Trời không?

Tôi tin rằng có rất nhiều người biết đến tên Giê-xu nhưng không phải ai biết tên Giê-xu lại tin rằng Giê-xu chính là Đức Chúa Trời. Rất nhiều người có tôn giáo biết về Chúa Giê-xu nhưng không phải tất cả mọi người đều tin rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời. Ví dụ như những người theo đạo Hồi, họ biết rằng Giê-xu là một cái tên được đề cập trong kinh Koran nhưng trong kinh Koran thì họ tin rằng Giê-xu chỉ là một nhà tiên tri và nhà tiên tri này nhỏ hơn nhà tiên tri vĩ đại Mohammad của họ.

Bạn sẽ rất ngạc nhiên khi biết rằng có một vài người tin Chúa Giê-xu lại nói rằng Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời. Ở Phi-lip-pin có một nhóm người được biết là Universal Church of the Kingdom of God (Tạm dịch là Hội thánh vương quốc Chúa toàn cầu). Đó là một nhóm lớn ở Phi-lip-pin và họ cũng có Hội thánh ở Perth. Mặc dù họ nói về Chúa cứu thế, họ cũng nói về Chúa Giê-xu nhưng họ lại nói rằng Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời. Và một trong những nhóm được biết đến nhiều nhất cũng nói Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời, đó là Nhân chứng Giê-hô-va. Mặc dù họ tin vào một Chúa, nhưng họ lại tin rằng Giê-hô-và đã tạo ra Chúa Giê-xu Christ. Và thông qua Giê-xu Christ, thế giới được tạo ra. Vì vậy Đức Chúa Trời mà họ thờ phượng là Giê-hô-va, không phải Chúa Giê-xu.

Vì vậy chúng ta biết rằng mặc dù nhiều người biết về Chúa Giê-xu, họ gọi mình là cơ đốc nhân nhưng không phải tất cả mọi người đều tin rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời. Vì vậy chúng ta phải cần tìm hiểu rằng Chúa Giê-xu có thật sự là Đức Chúa Trời hay không? Nếu Ngài là Đức Chúa Trời, chúng ta nên trả lời Ngài như thế nào? Đây là điều rất quan trọng trong đức tin của chúng ta.

Trong sách Ma-thi-ơ 16:13-17, Chúa Giê-xu hỏi các môn đồ của mình, “Theo lời người ta nói thì Con người là ai?”, Môn đồ thưa rằng “Người nói là Giăng Báp-tít; kẻ nói là Ê-li; kẻ khác lại nói là Giê-rê-mi, hay là một đấng tiên tri nào đó”. Mặc dù có nhiều người đã nghe về Chúa Giê-xu vào thời điểm đó, nhưng họ vẫn không biết rõ rằng Chúa Giê-xu là ai. Vì vậy Chúa Giê-xu đã hỏi các môn đồ rằng: “Còn các ngươi thì xưng ta là ai?” Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng “Chúa là Đấng Christ, con Đức Chúa Trời hằng sống.” Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó; vì chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết điều nầy đâu, bèn là Cha ta ở trên trời vậy.”

Trong những ngày của Chúa Giê-xu ở trên đất, những người Do Thái tin vào Một Chúa, nhưng họ không biết rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời. Vì vậy khi Chúa Giê-xu nói rằng chính Ngài là Đức Chúa Trời, họ cho rằng Chúa Giê-xu đã phạm tội nghịch với Đức Chúa Trời. Nhưng khi Chúa Giê-xu hỏi các môn đồ của Ngàirằng Ngài là ai, Phi-e-rơ đã được Đức Thánh Linh cảm động và nói rõ ràng rằng Chúa Giê-xu là Chúa cứu thế. Chúa cứu thế được Đức Chúa Trời xức dầu. Là Chúa cứu thế, Chúa Giê-xu đã phải đến thế gian bằng xác thịt, Ngài đã rao giảng về phúc âm của một vương quốc, Ngài cũng đã phải chết trên cây thập tự và cứu con người để họ được vào vương quốc Thiên đàng. Vì vậy trong những ngày trên đất, Chúa Giê-xu Christ đã làm nhiều dấu hiệu, phép màu và những điều kỳ diệu. Ngài không chỉ đã làm cho nhiều người biết về Đức Chúa Trời mà Ngài còn chết trên cây thập tự giá. Nhiều người không chắc chắn rằng Chúa Giê-xu là ai. Giống như ngày hôm nay. Nếu Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời, tại sao Ngài lại trở thành một nhân vật trong lịch sử? Tại sao Ngài cũng chỉ là một thân thể xác thịt giống như tất cả chúng ta? Điều lạ hơn nữa là Ngài đã bị đóng đinh trên cây thập tự? Nếu Ngài thật sự là Đức Chúa Trời, làm thế nào mà Ngài lại chết trên thập tự giá? Tất cả những điều này là những điều bí ẩn lớn, chỉ những ai được soi sáng bởi Thánh Linh, những ai được hướng dẫn bởi Đức Chúa Trời mới có thể hiểu được.

Ngay cả khi những môn đồ đã nói rằng Chúa Giê-xu là Chúa cứu thế, nhưng chỉ sau khi Chúa Giê-xu được sống lại từ cõi chết, khi Chúa Giê-xu Christ hiện ra trước mặt họ, khi học Kinh Thánh và được giải nghĩa thì lúc đó họ mới có thể hiểu được.

Lu-ca 24:25-26 - Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: “Hỡi những kẻ dại dột, có lòng chậm tin lời các đấng tiên tri nói! Há chẳng phải Đấng Christ chịu thương khó thể ấy, mới được vào sự vinh hiển mình sao?”

Câu 44-45 - Đoạn, Ngài phán rằng: “Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các sách tiên tri, cùng các Thi Thiên phải được ứng nghiệm”. Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được hiểu Kinh Thánh.

Khi Chúa Giê-xu Christ sống lại từ cõi chết, Ngài đã xuất hiện trước cái môn đồ của mình. Ở đây Chúa Giê-xu đã nói rằng họ chậm tin tất cả những nhà tiên tri đã từng nói. Bởi vì họ không thể hiểu được rằng tại sao nếu Chúa Giê xu là Đức Chúa Trời, thì tại sao Ngài lại bị đóng đinh trên cây thập tự? Mặc dù điều đó đã được viết trong Kinh Thánh trong Cựu Ước, trước khi Chúa Giê-xu được sinh ra. Trong Kinh Cựu ước, Kinh thánh tiếng Hê-bơ-rơ chia làm 24 sách. 24 sách này được chia ra thành Luật của Môi-se, Những nhà tiên tri và Thi Thiên. Mặc dù những sách này được viết vào khoảng 100 năm trước khi Chúa Giê-xu được sinh ra, và trước khi Ngài bị đóng đinh trên cây thập tự, nhưng tất cả đều được viết bởi sự chỉ dẫn của Đức Chúa Trời để chỉ ra cho mọi người biết rằng người được xức dầu sẽ đến, những việc làm của Chúa Giê-xu Christ trên đất và làm thế nào mà Ngài đã chết trên cây thập tự vì tỗi lỗi của con người. Vì vậy Chúa Giê-xu phải dùng Kinh Thánh để giải thích những điều này cho các môn đồ của mình. Trong câu 46 Ngài phán: “Có lời chép rằng Đấng Christ phải chịu đau đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại”, vậy Chúa Giê-xu là Chúa cứu thế. Bây giờ câu hỏi là Chúa Giê-xu Christ có phải là Đức Chúa Trời không?

Giăng 1:1 - Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời.

Câu 14 - Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha.

Câu 16 – 18 - Vả, bởi sự đầy dẫy của Ngài mà chúng ta đều có nhận được, và ơn càng thêm ơn. Vì luật pháp đã ban cho bởi Môi-se, còn ơn và lẽ thật bởi Đức Chúa Jêsus Christ mà đến. Chẳng hề ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ Con một ở trong lòng Cha, là Đấng đã giải bày Cha cho chúng ta biết.

Những câu gốc trên được viết bởi tông đồ Giăng. Và phúc âm Giăng được viết vào năm 90 sau công nguyên (90AD), đó là vào năm 60 sau khi Chúa Giê-xu chết và sống lại. Ở đây, Giăng làm chứng rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời. Viết rằng: “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời.” Và “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha.” Vì vậy Giăng đã làm chứng rằng Chúa Giê-xu là người mà ông đã theo Ngài trong suốt 3 năm chính là Đức Chúa Trời. Mặc dù Ngài đến bằng xác thịt, mặc dù Ngài giống như con người chúng ta, nhưng thật sự Ngài chính là Đức Chúa Trời. Ngài chính là Đức Chúa Trời đã hóa thân làm người. Đó là lý do tại sao mà trong câu 16, bởi sự đầy dẫy của Ngài mà chúng ta đều có nhận được, và ơn càng thêm ơn. Ân điển mà Thượng Đế mang đến cho loài người là gì? Câu 17 nói rằng ơn và lẽ thật bởi Đức Chúa Jêsus Christ mà đến.

Người Do thái luôn tự hào về Luật pháp mà Môi-sẽ đã ban cho họ, Môi-se đã nhận những luật pháp này từ Đức Chúa Trời ở Núi Sinai, Y-sơ-ra-ên phải giữ những luật lệ này. Và những ai giữ những luật lệ mà Chúa ban cho họ thì có thể trải nghiệm được sự hiện hữu của Thượng Đế và họ có thể biết rằng Đức Chúa Trời mà họ đang phục vụ, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp là Chúa thật. Nhưng bởi vì họ tự hào quá nhiều về luật pháp của Môi-se, họ đã từ chối Chúa Giê-xu Christ. Khi Chúa Giê-xu Christ đến, họ cho rằng Chúa Giê-xu đã phạm tội nghịch cùng Đức Chúa Trời, vì vậy họ đã đóng đinh Chúa Giê-xu trên cây thập tự. Nhưng sự đóng đinh Đức Chúa Trời trên cây thập tự lại theo đúng những gì trong Kinh Thánh và những nhà tiên tri đã viết.. Tất cả những môn đồ của Chúa Giê-xu có thể hiểu được bởi vì Thánh Linh đã cho họ biết điều đó.

Vì vậy khi Giăng viết những sách đó, ông ấy đã nói rằng đúng là luật pháp được ban ra thông qua Môi-se nhưng ân điển và lẽ thật đến từ Chúa Giê-xu Christ. Sự trọn vẹn của tất cả những gì được viết trong Kinh Thánh, ân điển cứu rỗi, sự giải thoát của Đức Chúa Trời cho con người khỏi tội lỗi đều đến từ Chúa Giê-xu Christ. Hơn thế nữa, không ai thấy được Đức Chúa Trời. Mặc dù họ nói về Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp nhưng không một ai có thể hiểu được trọn vẹn tình yêu vĩ đại của Đức Chúa Trời như thế nào, quyền năng mạnh mẽ của Ngài như thế nào. Chỉ khi Chúa Giê-xu Christ đến thế gian, qua nhiều dấu hiệu, điều kỳ diệu và phép màu mà Chúa Giê-xu đã làm, cuối cùng thông qua cái chết trên cây thập tự và sự sống lại từ cõi chết, con người cũng có thể hiểu được rằng Đức Chúa Trời chính là Chúa toàn năng. Không những thế, Ngài còn là một Đức Chúa Trời thành tín, một Đức Chúa Trời tràn đầy tình yêu. Một Đức Chúa Trời thật và hằng sống. Mặc dù Ngài đã bị đóng đinh trên cây thập tự, Ngài vẫn tiếp tục sống.

Quả thật Ngài đúng là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp, Ngài không phải là Chúa của sự chết mà là Chúa của sự sống. Điều đó được Chúa Giê-xu Christ thể hiện rõ cho mọi người thấy. Tất cả những điều đó đều đúng với những lời tiên tri được viết trong Kinh Thánh.

Ê-sai 42:5 nói về Đức Chúa Trời đã dựng nên thế giới. Đó là Chúa thật. “Giê-hô-va Đức Chúa Trời, là Đấng đã dựng nên các từng trời và giương ra, đã trải đất với mọi sự ra bởi nó, đã ban hơi sống cho dân ở trên nó, và thần linh cho mọi loài đi trên nó”

Ê-sai 44:24 nói rằng Ngài đã tạo dựng nên loài người, Ngài đã tạo dựng chúng ta từ lòng mẹ. Ngài đã làm nên mọi vật, một mình Ngài đã giương các từng trời và trải đất. Trong Ê-sau 45:12, Ngài nói rằng Ấy chính ta đã làm ra đất, dựng nên loài người ở trên đất; chính ta, tức là tay ta, đã giương ra các từng trời, và đã truyền bảo các cơ binh nó. Câu 21-22, “Ngoài ta chẳng có Đức Chúa Trời nào khác! chẳng có Đức Chúa Trời nào khác là công bình và là Cứu Chúa ngoài ta. Hỡi các ngươi hết thảy ở các nơi đầu cùng đất, hãy nhìn xem ta và được cứu! Vì ta là Đức Chúa Trời, chẳng có Chúa nào khác.”

Trước khi Chúa Giê-xu hóa thân làm người, trong Cựu ước cũng có miêu tả Đức Chúa Trời như thế nào. Ngài là Đấng sáng tạo. Ngài là Đấng cứu rỗi. Ngài đã tạo dựng vạn vật và Ngài đã tạo nên chúng ta từ trong bụng mẹ. Vì vậy đối với dân Y-sơ-ra-ên trong Cựu ước thì Ngài chính là Đấng sáng tạo, Đức Chúa Trời của tổ tiên họ, và Ngài cũng đưa Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên thoát khỏi Ai –cập và ở trong đồng vắng trong 40 năm. Bản chất của Đức Chúa Trời đó là gì? Đức Chúa Trời đã tiết lộ cho họ biết trong sách Xuất-ê-díp-tô-ký.

Xuất-ô-díp-tô-ký 3:10-15: “vậy bây giờ, hãy lại đây, đặng ta sai ngươi đi đến Pha-ra-ôn, để dắt dân ta, là dân Y-sơ-ra-ên, ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Môi-se bèn thưa rằng: Tôi là ai, dám đi đến Pha-ra-ôn, đặng dắt dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô? Đức Chúa Trời phán rằng: Ta sẽ ở cùng ngươi; nầy là điều làm dấu cho ngươi biết rằng ta đã sai ngươi đi: Khi ngươi dắt dân sự ra khỏi xứ Ê-díp-tô rồi, thì các ngươi sẽ phụng sự Đức Chúa Trời tại trên núi nầy. Môi-se thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Nầy, tôi sẽ đi đến dân Y-sơ-ra-ên, nói cùng họ rằng: Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi sai ta đến cùng các ngươi; nhưng nếu họ hỏi: Tên Ngài là chi? thì tôi nói với họ làm sao? Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu; rồi Ngài lại rằng: Hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Đấng Tự Hữu đã sai ta đến cùng các ngươi. Đức Chúa Trời lại phán cùng Môi-se rằng: Ngươi sẽ nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, sai ta đến cùng các ngươi. Ấy đó là danh đời đời của ta, ấy sẽ là kỷ niệm của ta trải qua các đời.”

Đây là Đức Chúa Trời mà dân Y-sơ-ra-ên biết là Đấng sáng tạo. Trong những ngày của Môi-se, dân Y-sơ-ra-ên đã bị làm nô lệ ở Ai-cập trong suốt 400 năm. Họ đã than khóc với Thượng đế để xin Ngài giải thoát và Ngài đã mang Môi-se quay trở lại Ai-cập. Môi-se được lớn lên là một Hoàng tử Ai-cập. Kinh Thánh nói rằng ông ấy rất mạnh mẽ trong lời nói và hành động. Vào năm 40 tuổi, ông ấy thấy người Ai-cập bắt nạt người Hê-bơ-rơ. Ông ấy đã cố gắng giúp người Hê-bơ-rơ thoát khỏi sự áp bức của người Ai-cập. Và trong lúc đó ông ấy đã giết chết một người Ai-cập và ông không thể giải phóng được dân Y-sơ-ra-ên.

Trong 40 năm, ông đã chạy trốn trong đồng vắng Ma-đi-an, thoát khỏi Pha-ra-ôn vì Pha-ra-ôn muốn giết ông. Vì vậy ông ấy đã trở thành người chăn chiên từ năm 40 tuổi. Vào năm 80 tuổi, Chúa đã bảo Môi-se phải quay trở lại Ai-cập để giải phóng người dân của ông ở đó. Lúc đó Môi-se đã hỏi rằng “Tôi là ai, dám đi đến Pha-ra-ôn, đặng dắt dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô?” Nhưng Đức Chúa Trời phán rằng: “Ta sẽ ở cùng ngươi”. Môi-se thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: “Nầy, tôi sẽ đi đến dân Y-sơ-ra-ên, nói cùng họ rằng: Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi sai ta đến cùng các ngươi; nhưng nếu họ hỏi: Tên Ngài là chi? thì tôi nói với họ làm sao? Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu”

Đây không phải là một cái tên, mà Ngài chỉ muốn nói cho Môi-se biết được bản chất của Đức Chúa Trời, Ngài chính là Đấng sáng tạo. Ngài không được tạo ra, mà tất cả mọi thứ đều được tạo dựng bởi chính Đức Chúa Trời, Đấng sáng tạo. Vì vậy, chúng ta gọi Ngài là Đức Chúa Trời hằng hữu. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, có 4 ký tự miêu tả về Đức Chúa Trời “YHWH” là từ mà không phát âm được bằng bất kỳ ngôn ngữ nào, bởi vì dân Y-sơ-ra-ên cho rằng tên của Đức Chúa Trời quá thánh khiết để có thể gọi được.

“YHWH” nghĩa là “Ta là đấng tự hữu hằng hữu”. Nghĩa là Đức Chúa Trời là Chúa thật, Đức Chúa Trời hằng hữu, đấng sáng tạo vạn vật, quyền năng, toàn năng, toàn trí và có mặt khắp mọi nơi. Nghĩa là Chúa là Chúa thật. Nếu Chúa Giê-xu Christ là Chúa thật thì Ngài cũng là hằng hữu. Vì vậy khi Chúa Giê-xu đến bằng xác thịt, Ngài chứng minh rằng Ngài chính là Đức Chúa Trời.

Giăng 8:24 – “Nên ta đã bảo rằng các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình; vì nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó, thì chắc sẽ chết trong tội lỗi các ngươi”

Trong câu này nói rằng “….nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó…”. Nếu như đọc trong Kinh Thánh gốc bằng tiếng Hy Lạp, trong Kinh thánh gốc. Chúa Giê-xu Christ nói rằng Ngài chính là Đấng đó, là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Rằng Ngài chính là Chúa thật, Đấng sáng tạo. Vì vậy khi Chúa Giê-xu nói điều đó, người Do Thái còn phản đối nhiều hơn nữa. Chúa Giê-xu tiếp tục nói rằng “….trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta.”(Câu 58). Điều đó có nghĩa rằng Ta chính là Chúa thật. Ý Ngài có nghĩa rằng thậm chí trước khi Áp-ra-ham tồn tại, ta đã tồn tại. Người Do Thái không thể hiểu được. Lúc đó Chúa Giê-xu vẫn còn sống mà Áp-ra-ham thì đã chết trước đó 1000 năm rồi. Làm thế nào mà có thể nói rằng tồn tại trước Áp-ra-ham được? Nếu Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời thì Ngài đã không nói như vậy rồi. Chúa Giê-xu rất quả quyết khi nói điều đó, đó là lý do tại sao người Do Thái lại ghét Ngài nhiều hơn nữa, nhưng Chúa Giê-xu vẫn tiếp tục công việc của Ngài và làm cho nhiều người biết đến Đức Chúa Trời.

Ngày nay, làm thế nào chúng ta biết rằng Chúa Giê-xu Christ chính là Đức Chúa Trời? Đầu tiên, đó là từ sự giáng sinh của Ngài. Sự giáng sinh của Chúa Giê-xu là sự hóa thân của Đức Chúa Trời, vì vậy chắn chắn là khác với thế giới. Trước khi chúng ta được sinh ra, chúng ta không hề tồn tại. Nhưng nếu Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời, trước khi Ngài sinh ra bằng xác thịt, Ngài đã tồn tại rồi. Điều này rất quan trọng.

Mi-chê 5:1-2 – "Hỡi Bết-lê-hem Ép-ra-ta, ngươi ở trong hàng ngàn Giu-đa là nhỏ lắm, song từ nơi ngươi sẽ ra cho ta một Đấng cai trị trong Y-sơ-ra-ên; gốc tích của Ngài bởi từ đời xưa, từ trước vô cùng. Vậy nên Ngài sẽ phó chúng nó cho đến lúc người đàn bà phải sanh đẻ đã sanh đẻ, và kẻ sót lại của anh em Ngài sẽ trở về với con cái Y-sơ-ra-ên.”

Đây là lời tiên tri của nhà tiên tri Mi-chê. Mi-chê sống vào khoảng 700 năm trước khi Chúa Giê-xu Christ được sinh ra. Trong câu này, ông ấy đã báo trước rằng Chúa Giê-xu sẽ được sinh ra ở Bết-lê-hem. Nhưng nguồn gốc của Ngài là từ xa xưa, nghĩa là Ngài không những chỉ tồn tại từ trong bụng mẹ, mà thậm chí còn tồn tại trước đó, cội rễ của Ngài là từ rất xa xưa. Và rất tuyệt vời làm sao, Chúa Giê-xu được sinh ra ở Bết-lê-hem. Tại sao sinh ra ở Bết-lê-hem lại tuyệt vời? Vì Giô-sép và Mary đến từ Na-xa-rét. Tại sao họ lại phải đến Bết-lê-hem và Chúa Giê-xu lại được sanh ra ở đó? Điều đầu tiên, đó là bởi vì lời tiên tri đã được ứng nghiệm. Nếu Chúa Giê-xu thật sự là Đức Chúa Trời, lời tiên tri này phải được ứng nghiệm.

Lu-ca 2:1 trở đi nói cho chúng ta biết rằng vào thời điểm đó hoàng đế La Mã đưa ra một chiếu chỉ rằng phải lập sổ dân trong cả thiên hạ. Đó là lý do tại sao Giô-sép và Mary phải đi chuyển từ Ga-li-lê đến Giu-đê, lên thành Đa-vít. Vì họ là dòng dõi nhà Đa-vít.

Với chiếu chỉ của hoàng đế này, tất cả mọi người đều phải quay trở về lại quê hương của mình để đăng ký và đóng thuế. Vì vậy Giô-sép và Mary phải đi một chặng đường dài từ Na-xa-rét đến Bết-lê-hem. Mary được ngồi trên lưng một con lừa và Giô-sép đã dẫn Mary đi từ Na-xa-rét đến Giu-đê. Trong câu 6 nói rằng trong lúc họ đang ở đó, thì ngày sanh của Mary đã đến. Và người sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc con mình, đặt nằm trong máng cỏ, vì nhà quán không có đủ chỗ ở.

Vậy Chúa Giê-xu được sinh ra ở Bết-lê-hem theo như lời tiên tri của Mi-chê. Và theo lời tiên tri Ê-sai thì Chúa Giê-xu được sinh ra từ một gái đồng trinh.

Ê-sai 7:14 - Vậy nên, chính Chúa sẽ ban một điềm cho các ngươi: nầy một gái đồng trinh sẽ chịu thai, sanh ra một trai, và đặt tên là Em-ma-nu-ên

Ê-sai 9:5 - Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an.

Đây là những lời tiên tri từ nhà tiên tri Ê-sai khoảng 700 năm trước khi Chúa cứu thế. Khi Chúa cứu thế được sinh ra, Ngài sẽ được sinh ra từ một gái đồng trinh và đặt tên là Em-ma-nu-ên. Được dịch là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta. Đó là lý do tại sao trong câu 9 đoạn 5 nói rằng một con trẻ được sanh ra, Ngài sẽ xưng là Đấng Lạ Lùng, là Đấng Mưu Luận, Là Đức Chúa Trời quyền năng, là Cha Đời Đời, là Chúa Bình an. Đối với người Do Thái, chỉ có Một Chúa và Đức Chúa Trời đó với họ là một Cha Đời Đời. Ngài là Đấng Lạ Lùng, là Đấng Mưu Luận, Là Đức Chúa Trời quyền năng. Ở đây nói rằng, Ngài sẽ được simh ra giống như con người. Vậy, sự giáng sinh của Chúa Giê-xu ứng nghiệm tất cả những lời tiên tri trên. Khi Mary sinh Chúa Giê-xu, Kinh thánh nói rõ rằng bà là một gái đồng trinh.

Trong Ma-thi-ơ 1:18-23, sự giáng sinh của Đức Chúa Jêsus Christ đã xảy ra như vầy: Khi Ma-ri, mẹ Ngài, đã hứa gả cho Giô-sép. Ở đây chép rằng “chưa ăn ở cùng nhau…”. Ma-ri là gái đồng trinh, nhưng lại mang thai. Xét về sinh lý học thì điều này không thể nào xảy ra được. Đó là lý do tại sao mà một vài người đã cho rằng Ma-ri không phải là nữ đồng trinh. Những người không tin thì sẽ nói rằng Chúa Giê-xu là đứa trẻ bất hợp pháp. Họ đã chế nhạo Chúa Giê-xu. Nhưng trong Kinh thánh nói rất rõ rằng trước khi Ma-ri và Giô-sép đến với nhau, Ma-ri đã mang thai rồi. Giô-sep chỉ là một người đàn ông, ông không muốn cho người mang xấu, bèn toan đem để nhẹm. Giô-sép có thể báo cáo lại chuyện này với những trưởng lão và nói rằng “Làm thế nào mà Ma-ri lại mang thai? Tôi vẫn chưa lấy cô ấy làm vợ mà” lúc đó có thể Ma-ri sẽ bị ném đá đến chết. Nhưng Giô-sép muốn dấu chuyện này đi. Trong khi đang ngẫm nghĩ về việc ấy, thì thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-sép mà phán rằng: “Hỡi Giô-sép, con cháu Đa-vít, ngươi chớ ngại lấy Ma-ri làm vợ, vì con người mà người chịu thai đó là bởi Đức Thánh Linh. Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là Jêsus, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội. Mọi việc đã xảy ra như vậy, để cho ứng nghiệm lời Chúa đã dùng đấng tiên tri mà phán rằng: Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai, Rồi người ta sẽ đặt tên con trai đó là Em-ma-nu-ên; nghĩa là: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta”

Đó là lý do tại sao chúng ta biết rằng Chúa Giê-xu thật sự là Chúa bởi vì Ngài thật sự tồn tại trước khi Ngài được sinh ra trên thế giới này. Sự giáng sinh của Ngài ứng nghiệm với những lời tiên tri trong Kinh Thánh. Chúa Giê-xu Christ, vào tuổi 30 đến 33 đã đi khắp nơi để truyền giảng về phúc âm của vương quốc Thiên đàng. Trong suốt 3 năm đó, Ngài đã làm nhiều phép màu, những dấu lạ và điều kỳ diệu để chứng minh rằng Ngài thật sự là Đức Chúa Trời. Ngài đã làm người chết được sống lại; La-xa-rơ là người đã chết được 4 ngày và đã được đem đi chôn, ngay cả em gái của La-xa-rơ cũng nói rằng nếu hòn đá đậy bên ngoài ngôi mộ được cất ra thì nó sẽ bốc mùi hôi thối vì ông ấy đã chết được 4 ngày rồi. Nhưng Chúa Giê-xu Christ nói rằng “nếu ngươi tin thì sẽ thấy được sự vinh hiển của Đức Chúa Trời”. Khi Chúa Giê-xu Christ ra lệnh cho người chết La-xa-rơ sống dậy. Với sự chứng kiến của nhiều người, La-xa-rơ người đã chết 4 ngày trước đã bước ra khỏi mộ. Tất cả mọi người có thể thấy được phép lạ kỳ diệu đó. Phép lạ này chứng tỏ rằng Chúa Giê-xu làm cho người sống lại và là sự sống. Những ai tin nhận Ngài sẽ không bao giờ chết. Đây là những điều Chúa Giê-xu Christ đã nói với chúng ta, nếu chúng ta tin Ngài, linh hồn của chúng ta sẽ không bao giờ chết.

Và vào một dịp khác (Ma-thi-ơ 9) khi Ngài làm cho người bại liệt có thể đi được. Người đàn ông này được bốn người bạn của mình mang đến cho Chúa Giê-xu Christ. Trước khi Ngài làm phép lạ, Chúa Giê-xu đã thấy được đức tin của bốn người mang người đàn ông này đến bởi vì lúc đó Chúa Giê-xu đương ở trong nhà và có một đám đông ở bên trong nhà. Bốn người đàn ông này không thể mang người bại liệt vào nhà bằng cửa được, vì vậy họ đã trèo lên mái nhà. Lúc đó ngôi nhà đó có mái bằng và họ có thể mở mái nhà ra. Từ trên mái nhà, họ dòng cái chõng đưa người bại liệt xuống trước mặt Chúa Giê-xu. Đó là một sự nỗ lực lớn và điều đó cũng thấy được đức tin của người đàn ông bại liệt và bốn người bạn của mình. Chúa Giê-xu thấy được đức tin của họ và bảo người bại liệt “Này con, tội lỗi con đã được tha” và “Hãy đứng dậy, vác lấy giường, mà trở về nhà ngươi”. Tất nhiên khi nói với người đàn ông này Tội lỗi con đã được tha thứ thì dễ hơn bởi vì nếu tội lỗi đã được tha thứ thì không ai có thể thấy được. Nhưng Ngài còn nói với người đàn ông này rằng “Hãy đứng dậy và đi?”, nếu như người đàn ông này không đứng dậy và đi thì điều này cho thấy rằng Chúa Giê-xu là giả. Chúa Giê-xu đã chứng mình rằng Ngài có quyền năng để tha thứ tội lỗi, bởi vì Ngài chính là Đức Chúa Trời, Ngài đã nói với người bại liệt “Hãy đứng dậy, vác lấy giướng, mà trở về nhà ngươi.”. Ngay lập tức, người đàn ông liền đứng dậy, vác giường và đi ra ngoài trước sự hiện diện của mọi người. Tất cả mọi người đều rất kinh ngạc và tôn vinh Chúa. Họ nói rằng “Chúng tôi chưa từng thấy điều này trước đây!” Chúa Giê-xu biểu hiện là Đức Chúa Trời trước sự chứng kiến của nhiều người. Ngài thực hiện quyền năng của một Chúa thật, mang lại sự sống cho người chết, giúp cho người bại liệt có thể đi lại được. Tất cả những điều này chứng tỏ rằng Ngài là Đức Chúa Trời.

Điều thứ 3, Chúa Giê-xu đã tiếp nhận sự thờ phượng mình. Chúa Giê-xu nói rằng chỉ có Chúa thật mới được thờ phượng

Trong Ma-thi-ơ 4, trước khi Chúa Giê-xu bắt đầu công việc truyền giảng của mình, Ngài đã ăn kiêng 40 ngày trong đồng vắng. Ma quỷ đã đến và một trong những sự cám dỗ mà Chúa Giê-xu thấy được đó là vẻ đẹp của thế giới này, mọi vinh hiển của vương quốc trái đất này. Câu 9 nói rằng “Ví bằng ngươi sấp mình trước mặt ta mà thờ lạy, thì ta sẽ cho ngươi hết thảy mọi sự nầy”. Nhưng Chúa Giê-xu bèn phán cùng nó rằng : Hỡi quỉ Sa-tan, ngươi hãy lui ra! Vì có lời chép rằng: Ngươi phải thờ phượng Chúa là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ hầu việc một mình Ngài mà thôi”. Đây là điều răn đầu tiên trong 10 Điều răn.

Vương quốc Do Thái tin rằng chỉ có duy nhất Một Chúa, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Từ “YHWH”, Đức Chúa Trời hằng hữu. Từ “Ta là Đấng tự hữu”. Đó là Chúa duy nhất mà mọi người có thể thờ phượng. Ma quỉ muốn Chúa Giê-xu quỳ xuống và thờ phượng nó, nhưng Chúa Giê-xu bèn phán rằng “Ngươi phải thờ phượng Chúa là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ hầu việc một mình Ngài mà thôi”

Sau đó khi Chúa Giê-xu bắt đầu công việc rao truyền phúc âm, có rất nhiều lần nhiều người đến và quỳ xuống dưới chân Ngài để thờ phượng.

Trong Ma-thi-ơ 8:2-3, có một người phung đã đến và sấp mình xuống dưới chân Ngài và quì lạy. Ông ấy nói rằng “Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, chắc có thể làm cho tôi sạch được Đức Chúa Jêsus giơ tay rờ người, mà phán rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. Tức thì người phung được sạch.”

Sự thật rằng Chúa Giê-xu Christ tiếp nhận thờ phượng này đã cho chúng ta thấy rằng Ngài chính là Đức Chúa Trời.

Trong Ma-thi-ơ 14, Chúa Giê-xu Christ đi bộ trên mặt biển để đến con thuyền nơi mà các môn đồ ở đó. Con thuyền đang bị mắt kẹt giữa biển lúc trời bão. Khi Chúa Giê-xu Christ đi đến thuyền, gió liền lặng. Câu 33 nói rằng các người trên thuyền bèn đến quì lạy Ngài. Họ quì lạy Ngài bởi vì Ngài chính là Messiah. Ngài thật sự là Đức Chúa Trời đến bằng xác thịt.

Giăng 9:38 - Người thưa rằng: Lạy Chúa, tôi tin; bèn sấp mình xuống trước mặt Ngài.

Giăng 9 nói về một người đàn ông mù được chữa lành. Đây thật sự là một phép màu vĩ đãi bởi vì người này bị mù từ thưở sanh ra. Chúa Giê-xu Christ đã đến và thực hiện phép màu đó. Nhưng những người Do Thái ở Hội đồng tôn giáo từ chối tin điều đó bởi vì họ cho rằng Chúa Giê-xu là một tội nhân. Vì vậy họ đã hỏi người mù “Tại sao mắt ngươi đã mở được?”. Người mù trả lời rằng “Giê-xu”. Rồi họ lại nói “Một kẻ có tội làm phép lạ như vậy thể nào được?”. Nhưng người mù đã trả lời rằng: “Tôi chẳng biết người có phải là kẻ có tội chăng, chỉ biết một điều, là tôi đã mù mà bây giờ lại sáng”. Vì vậy, họ đã đuổi người này ra ngoài. Chúa Jêsus nghe họ đã đuổi người ra và Ngài có gặp người, bèn phán hỏi rằng: Ngươi có tin đến Con Đức Chúa Trời chăng? Người thưa rằng: Thưa Chúa người là ai hầu cho tôi tin đến? Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ngươi đã thấy người và ấy là chính người đang nói cùng ngươi. Trong câu 38 người thưa rằng: Lạy Chúa, tôi tin; bèn sấp mình xuống trước mặt Ngài. Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta đã đến thế gian đặng làm sự phán xét nầy: Hễ ai chẳng thấy, thì thấy; còn ai thấy, lại hóa mù

Một vài người Pha-ra-si bên cạnh Ngài nghe điều đó, thì biết rằng đang nói về họ, thì nói với Ngài rằng: “Còn chúng ta cũng là kẻ mù chăng? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu các ngươi là kẻ mù, thì không có tội lỗi chi hết; nhưng vì các ngươi nói rằng: Chúng ta thấy, nên tội lỗi các ngươi vẫn còn lại”. Mặc dù những người này đã thấy những phép màu, dấu lạ và những điều kỳ diệu nhưng vẫn không tin nhận nơi Chúa Giê-xu, tội lỗi của họ vẫn còn. Mặc dù người mù này không thể thấy nhưng ông ấy tin, vì vậy ông ấy đã nhận được ân điển và được tha thứ tội lỗi. Và tất cả những điều này chứng tỏ rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời. Ngài đã tiếp nhận sự thờ phượng.

Trong Kinh Thánh có nói rằng không những chúng ta không nên thờ phượng ma quỉ mà chúng ta còn không được thờ phượng những thiên sứ nữa. Khi Phi-e-rơ đến nhà của Cọt-nây, Cọt-nây đã phục dưới chân Phi-e-rơ mà lạy. Phi-e-rơ đỡ người dậy mà nói rằng “Ngươi hãy đứng dậy, chính ta cũng chỉ là người mà thôi.”

Trong sách Khải huyền, Giăng đã thấy rất nhiều khải tượng và nó rất tuyệt với. Ông ấy đã sấp mình dưới chân của các thiên sứ. Những thiên sứ đã nói rằng “Đứng dậy, Hãy thờ phượng Đức Chúa Trời”. Vì vậy thậm chí ngay cả những thiên sứ chúng ta cũng không được thờ phượng. Chỉ có Đức Chúa Trời là Chúa thật là Đấng chúng ta nên thờ phượng.

Chúa Giê-xu chấp nhận sự thờ phượng ngay cả trong thân thể bằng xác thịt. Khi Ngài phục sinh, Ngài cũng chấp nhận sự thờ phượng mình. Trong Ma-thi-ơ 28:9 nói về sự xuất hiện của Chúa Giê-xu Christ với các môn đồ. Ngài được sống lại vào ngày thứ 3 sau khi được chôn cất. Ma-ri đã thấy Chúa cứu thế phục sinh và kể cho những môn đồ khác. Khi Chúa Giê-xu gặp môn đồ, họ đã đến gần bên chân Ngài và thờ lạy. Vì vậy Chúa cứu thế phục sinh lại vẫn chấp sự thờ phượng đó.

Ngày nay Ngài đã ở trên Thiên Đàng. Ngài là Chúa thật, chúng ta thờ phượng Ngài. Sự thật rằng Chúa Giê-xu Christ phục sinh từ cõi chết cũng cho chúng ta biết rằng Ngài chính là Đức Chúa Trời. Bởi vì sự phục sinh của Chúa chứng tỏ rằng Ngài đã vượt qua được sự chết. Ngài thật sự là Đức Chúa Trời, là Chúa của sự sống. Chúa Giê-xu có thể vượt qua được sự chết là hậu quả của tội lỗi. Chúa Giê-xu là công chính. Ngài chính là Đức Chúa Trời. Ngài được sinh ra không tội lỗi. Ngài không bao giờ phạm tội. Khi Ngài chết trên cây thập tự giá, Ngài đã nhận tội thay cho chúng ta, để chúng ta có thể trở nên công bình. Vậy Chúa Giê-xu Christ hoàn toàn không có tội lỗi. Khi Ngài phục sinh, Ngài đã chứng minh rằng Ngài thật sự là Đức Chúa Trời.

Ngày nay, chúng ta đã nhận lãnh Thánh Linh, xác chứng rằng Chúa Giê-xu đang ở trên Thiên Đàng. Ngài thật sự phục sinh từ cõi chết, Ngài vượt qua sự chết. Nếu chúng ta tin nhận Ngài, chúng ta cũng có thể vượt qua được sự chết.

1 Cô-rinh-tô 15:54-57 - Khi nào thể hay hư nát nầy mặc lấy sự không hay hư nát, thể hay chết nầy mặc lấy sự không hay chết, thì được ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: Sự chết đã bị nuốt mất trong sự thắng. Hỡi sự chết, sự thắng của mầy ở đâu? Hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu? Cái nọc sự chết là tội lỗi, sức mạnh tội lỗi là luật pháp. Nhưng, tạ ơn Đức Chúa Trời đã cho chúng ta sự thắng, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta.

Khi Chúa Giê-xu còn ở trong xác thịt, Ngài được chôn đi, Ngài ở trong một cơ thể chết. Nhưng Khi Ngài phục sinh từ sự chết, Ngài trở thành một cơ thể thuộc linh. Sự chết đã bị chôn vùi. Chúa Giê-xu Christ vượt qua sự chết, chúng ta tiếp nhận Ngài cũng sẽ vượt qua sự chết. Vào ngày cuối cùng thân thể hư nát của chúng ta sẽ trở nên liêm khiết. Đó cũng chính là thời gian khi chúng ta có được sự sống đời đời. Đây là sự chiến thắng mà Chúa Giê-xu Christ đã ban cho chúng ta. Nếu chúng ta tin rằng Ngài thật sự là Đức Chúa Trời, thật sự tiếp nhận Ngài là Đấng cứu thế của chúng ta, huyết quí báu của Ngài sẽ rửa sạch tội lỗi của chúng ta trong báp-tem. Lời lẽ thật của Ngài sẽ cứu chúng ta thoát khỏi tội lỗi. Thánh Linh của Ngài sẽ làm việc trên chúng ta và biến đổi chúng ta thành một người mới. Vì vậy, mặc dù chúng ta sống trên đất nhưng chúng ta thật sự thuộc về Đức Chúa Trời ở Thiên đàng. Chúng ta sẽ vượt qua thế giới này và nhận được cuộc sống vĩnh hằng ở vương quốc Thiên Đàng.

Vì vậy câu hỏi “Chúa Giê-xu có phải là Đức Chúa Trời không? Đối với chúng tôi những người tin nhận, câu trả lời chắc chắn rằng đó chính là Chúa Giê-xu, Ngài là Đức Chúa Trời. Bởi vì trong Kinh Thánh, từ những gi Ngài đã chỉ cho chúng ta thấy. Từ cách mà Ngài chấp nhận sự thờ phượng của chúng ta. Từ sự phục sinh và sự thăng thiên lên Thiên đàng của Ngài. Từ trải nghiệm của Thánh Linh ngày hôm nay, chúng ta không còn nghi ngờ rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời nữa. Và khi chúng ta tiếp nhận Ngài, chúng ta sẽ tiếp nhận cuộc sống vĩnh hằng.

Vì vậy Hỡi những người bạn của chúng tôi khi chưa tin nhận Chúa Giê-xu Christ, chúng tôi khuyến khích mọi người tìm hiểu thêm về Kinh Thánh, cầu nguyện để được kinh nghiệm với Đức Chúa Trời. Bạn sẽ không còn nghi ngờ rằng Chúa Giê-xu thật sự là “Đấng tự hữu”.

 

» True Jesus Church