HOME :: FACEBOOK SHARE :: EMAIL

Trong Danh Chúa Giê-xu Christ, tôi xin được chia sẻ bài giảng của mục sư Simon Chin với chủ đề là

Chúng ta có cần Đấng cứu thế để cứu chúng ta không?

Nếu có ai đó hỏi chúng ta câu hỏi này, có thể câu trả lời đó là tùy thuộc vào tình huống của mỗi người

Chỉ mới buổi trưa hôm nay thôi, đã có một trận động đất rất lớn ở Nhật Bản. Nó đến 8.9 độ Richter. Vậy có thể nói trong lịch sử, đây là trận động đất lớn nhất. Và theo sau đó là sóng thần nữa. Khi nước tràn từ biển vào đất liền, nhiều xe hơi, xe buýt đều bị quét sạch, sân bay thì hoàn toàn ngập lụt.

Con người trong những thảm họa như vậy thật sự cần ai đó cứu họ. Và chúng ta cần một Đấng cứu thế, một vị cứu tinh trong những lúc gặp thảm họa như vậy, nhưng đôi khi trước khi một người có thể cứu chúng ta thì chúng ta đã hoàn toàn chết trong thảm họa đó rồi. Nhưng cảm tạ Chúa, Ngài chính là Đấng cứu thế.

Gần đây trong một trận động đất ở thành phố Christchurch (NewZealand), có một chị trong Hội thánh sở hữu 2 cửa hàng trong thành phố. Vì chị ấy vừa mới sinh đứa con thứ hai nên chị không ở cửa hàng được. Nhưng chị ấy lại ở trên tầng thứ 3 của ngôi nhà mà có cửa hàng của chị. Chị dường như là bị kẹt ở đó. Và khi trận động đất tấn công vào nơi chị ấy ở, điều tuyệt vời đó là toàn bộ dãy cửa hàng nơi mà cửa hàng của chị ở đó hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì cả. Nhưng các ngôi nhà song song đối diện bên đường hầu như đều bị phá hủy hoàn toàn. Thánh điện nổi tiếng ở Christchurch, nhà thờ trung tâm ở công viên cũng nằm trên con đường bị phá hủy đó. Tôi tin rằng chị gái đó thật sự rất sốc khi động đất rung chuyển. Nhưng chị ấy hoàn toàn không bị thương gì cả. Trần nhà không sập, ngôi nhà của chị hoàn toàn không bị hư hại gì , bởi vì chị ấy có một Đấng cứu thế, một vị cứu tinh. Và Đấng cứu thế đó là toàn năng, một Đấng cứu thế toàn năng.

Tất cả chúng ta điều biết rằng 100 người đã chết và bị chôn vùi trong trận động đất ở ChristChurch. Và chúng ta có khoảng một trăm các tín hữu của Hội thánh Giê-xu thật ở ChristChurch và không có ai trong anh chị em chúng ta là bị thương hay chết cả. Một trong những chấp sự của chúng ta ở Brisbane nước Úc cũng ở trong trung tâm thành phố lúc đó. Anh ấy đang đi ngắm cảnh. Anh ấy chị vừa mới bước ra khỏi Thánh điện. Khi bước ra khỏi Thánh điện thì anh ấy đứng ở giữa con đường, đó cũng là lúc động đất rung chuyển. Anh ấy đã thấy tòa nhà sập như thế nào. Đó ắt hẳn là một trải nghiệm rất kinh sợ. Cảm tạ Chúa, anh ấy có Chúa là Đấng cứu thế, vị cứu tinh của mình.

Trong Kinh Thánh, có rất nhiều người cũng gặp những nan đề rất lớn. Họ cũng cần một Đấng cứu thế. Mác 5:25-34 - Vả, tại đó có một người đàn bà bị bịnh mất huyết đã mười hai năm, bấy lâu chịu khổ sở trong tay nhiều thầy thuốc, hao tốn hết tiền của, mà không thấy đỡ gì; bịnh lại càng nặng thêm. Người đã nghe tin về Đức Chúa Jêsus, bèn lẩn vào đằng sau giữa đám đông, mà rờ áo Ngài. Vì người nói rằng: Nếu ta chỉ rờ đến áo Ngài mà thôi, thì ta sẽ được lành. Cùng một lúc ấy, huyết lậu liền cầm lại; người nghe trong mình đã được lành bịnh. Tức thì Đức Chúa Jêsus tự biết có sức mạnh đã ra từ mình, bèn xây lại giữa đám đông mà hỏi rằng: Ai đã rờ áo ta? Môn đồ thưa rằng: Thầy thấy đám đông lấn ép thầy, thầy còn hỏi rằng: Ai rờ đến ta? Ngài nhìn chung quanh mình để xem người đã làm điều đó. Người đàn bà biết sự đã xảy đến cho mình, bèn run sợ đến gieo mình dưới chân Ngài, tỏ hết tình thật. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi con gái ta, đức tin con đã cứu con; hãy đi cho bình an và được lành bịnh.

Đoạn này nói về một người phụ nữ đã bị bệnh ra máu liên tục trong vòng 12 năm. Cô ấy đã phải trải qua trị liệu của rất nhiều bác sĩ khác nhau. Cô ấy đã dùng mọi cách có thể nhưng vẫn không được chữa lành mà thậm chí nó còn tệ hơn nữa.

Khi một người bị bệnh, tất nhiên là anh ấy sẽ đi tìm gặp bác sĩ. Nhưng không phải bác sĩ là có thể chữa được bệnh. Người phụ nữ này mặc dù đã chi rất nhiều tiền cho các bác sĩ chữa bệnh cho mình, nhưng thay vì được chữa lành, cô ấy còn phải chịu đựng nhiều từ những vị bác sĩ đó. Tất nhiên là nếu bạn ở bệnh viện thì bạn sẽ biết được điều đó có nghĩa gì. Suốt ngày phải làm xét nghiệm máu, nhiều bác sĩ đến và khám bệnh, và đều làm những điều tương tự như vậy.

Một ngày nọ, một trong những đồng nghiệp của tôi đã kể với tôi chuyện của anh ấy. Họ đã hỏi anh ấy “Mẹ của anh thế nào rồi?” Câu trả lời là mẹ của tôi đã đỡ hơn một chút so với lần trước anh đến thăm. Nhưng tôi rất bực mình với những vị bác sĩ đó, bởi vì họ đã làm hàng loạt các xét nghiệm trên cơ thể mẹ tôi. Và tất cả những xét nghiệm đó hoàn toàn giống với những xét nghiệm mà cách đây một tháng họ đã làm. Họ buộc mẹ tôi phải làm hàng loạt các xét nghiệm và bắt tôi phải trả 5000$ RM and kết quả hoàn toàn như trước. Vì vậy mà mẹ tôi phải trải qua hàng loạt các đợt xét nghiệm. Đây chính xác là điều mà người phụ nữ đó đã từng trải qua. Tình trạng bệnh của cô ấy còn tệ hơn những điều cô ấy phải chịu đựng từ những người bác sĩ trị bệnh cho mình.

Vì vậy khi cô ấy nghe về Chúa Giê-xu, cô ấy đã quyết định đến sau lưng Chúa Giê-xu và chạm vào áo Ngài. Câu 26 nói rằng “Nếu ta chỉ rờ đến áo Ngài mà thôi, thì ta sẽ được lành” Người phụ nữ này tin rằng Chúa Giê-xu chính là Đấng cứu thế. “Nếu ta có thể đến đằng sau và chạm vào áo Ngài, ta có thể được chữa lành”. Bạn biết rằng một người phụ nữ với căn bệnh bị ra huyết trong suốt 12 năm như vậy thì không dễ dàng gì để có thể đến đằng sau Chúa trong giữa đám đông người. Nhưng bởi vì cô ấy tin rằng Giê-xu chính là Đấng cứu thế của mình, cô ấy quyết định đến trước Chúa và chạm vào áo Ngài. Vì vậy khi cô ấy làm, câu 29 nói rằng huyết liền cầm lại ngay lập tức. Cô ấy cảm thấy toàn cơ thể của mình được chữa lành. Và Chúa Giê-xu tự biết có sức mạnh đã ra từ mình, bèn xây lại giữa đám đông mà hỏi rằng: Ai đã rờ áo ta? Môn đồ thưa rằng: Thầy thấy đám đông lấn ép thầy, thầy còn hỏi rằng: Ai rờ đến ta? Chúa Giê-xu biết rằng có ai đó đã chạm vào mình và Ngài muốn người phụ nữ này với đức tin của mình có thể kể và chia sẻ lời làm chứng về phép màu này. Câu 33 nói rằng “Người đàn bà biết sự đã xảy đến cho mình, bèn run sợ đến gieo mình dưới chân Ngài, tỏ hết tình thật. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi con gái ta, đức tin con đã cứu con; hãy đi cho bình an và được lành bịnh.”

Khi một người mắc căn bệnh này, tất nhiên là với loại bệnh không được bác sĩ chữa lành. Cô ấy cần một Đấng cứu thế, một vị cứu tinh. Và cô ấy đã đến bên Chúa Giê-xu Christ vì cô ấy tin rằng Chúa Giê-xu Christ là Đấng cứu thế của mình. Và bởi vì Chúa Giê-xu là Chúa toàn năng, có thể chữa lành mọi bệnh tật, vì vậy khi người phụ nữ này đến bên Chúa, tất nhiên rằng Chúa Giê-xu sẽ chữa lành. Cô ấy được chữa lành, và một lần nữa lại có sự bình an.

Chúa Giê-xu đã thực hiện nhiều phép màu khi Ngài đang truyền giảng ở Giu-đa và Ga-li-lê. Nhiều người đã kinh nghiệm được Chúa Giê-xu Christ là Đấng cứu thế của họ.

Mác 16:15-18 - Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói; bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

Chúa Giê-xu Christ là Đấng cứu thế của ngày nay vì vậy những ai tin Chúa cũng có thể trải nghiệm được quyền năng vĩ đại của Chúa giống như vậy. Chúa Giê-xu đã phán với các môn đệ của mình hãy đi và giảng Tin Lành cho mọi người. Và nói rằng Những ai tin và chịu phép báp-tem sẽ được cứu rỗi. Những ai tin sẽ được các dấu lạ. Lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói; bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành

Đây chính là quyền năng mà các môn đệ đã nhận được từ Chúa Giê-xu Christ bởi vì Chúa Giê-xu chính là Đấng cứu thế. Những ai thật sự cần Đấng cứu thế, nếu họ đến bên các sứ đồ và đặt niềm tin vào Chúa Giê-xu, họ sẽ nhận được ân điển cứu rỗi từ Chúa. Điều đó là thật, khi các sứ đồ đi và rao truyền phúc âm, nhiều phép màu, dấu lạ và điều kỳ diệu đã đi cùng họ. Người bệnh được chữa lành, người què có thể đi lại được, người mù có thể thấy trở lại, và thậm chí là người chết cũng được sống lại. Các sứ đồ có thể thực hiện những phép màu, dấu lạ và những điều kỳ diệu đó. Họ đã thực hiện nhiều phép màu trong danh Chúa Giê-xu, bởi vì Chúa Giê-xu cũng chính là Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu là danh mà qua đó con người được cứu rỗi.

Công vụ 4:10-12: Thì hết thảy các ông, và cả dân Y-sơ-ra-ên đều khá biết, ấy là nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, Đấng mà các ông đã đóng đinh trên thập tự giá, và Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, ấy là nhờ Ngài mà người nầy được lành mạnh hiện đứng trước mặt các ông. Jêsus nầy là hòn đá bị các ông xây nhà bỏ ra, rồi trở nên hòn đá góc nhà. Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu

Các sứ đồ đã thực hiện một phép màu vĩ đại ngay tại cổng đền thờ. Có một người bị liệt khoảng 40 tuổi. Ông ấy thường ngồi tại cổng để xin của bố thí. Bởi vì ông ấy sinh ra đã bị liệt rồi nên mỗi ngày ông có người khiên ra ngồi ở đó để những người đến đền thờ thờ phượng có thể biết người đàn ông này. Và bởi vì bị bại liệt, và theo phong tục của người Do Thái vào lúc đó, một người có tì vết thì không thể bước vào đền thờ để thờ phượng Chúa. Vì vậy mặc dù người đàn ông này ở ngay cổng vào đền thờ, nhưng ông ấy chưa từng một lần được vào bên trong đền thờ. Ông ấy ngồi ở đền thờ để cầu xin lòng nhân ái của những người đến đó. Và vào lúc Phi-e-rơ và Giăng, các môn đệ của Chúa Giê-xu bước vào đền thờ để cầu nguyện. Khi người đàn ông này nhìn chăm chú vào Phi-e-rơ và Giăng, Phi-e-rơ đã nói rằng: “Ta chẳng có vàng bạc chi hết, song điều ta có thì ta cho ngươi: nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, hãy bước đi!”

Vậy người đàn ông này đã đứng lên và tức thì bàn chân và mắc cá trở nên cứng vững và ông ấy đã có thể bước vào đền thờ. Những người đã từng biết người đàn ông này rất kinh ngạc vì họ biết ông ấy là người bại liệt và chưa từng bước đi bao giờ. Nhưng bây giờ người đàn ông này không những chỉ đi thôi mà còn nhảy lên, và có thể vào bên trong đền thờ nữa. Vì vậy tin tức này đã đến tai các thầy tế lễ ở Hội đồng người Do Thái. Đây là Hội đồng của người Sa-su-đê, quan coi đền thờ và các thầy tế lễ mà họ không tin vào Chúa Giê-xu. Họ chính là những người đã phản đối việc rao truyền về Chúa Giê-xu Christ, nên họ không tin rằng người đàn ông này có thể được chữa lành trong danh Giê-xu. Vì vậy mà họ đưa Phi-e-rơ và Giăng đến hầu trước mặt mình. Trong câu 4 đoạn 7, họ đã hỏi “Bởi quyền phép nào hay là nhân danh ai mà các ngươi làm điều nầy?” bấy giờ Phi-e-rơ đầy dẫy Thánh Linh và ông ấy đã trả lời mạnh dạn rằng ấy là nhân danh Đức Chúa Giê-xu Christ ở Na-xa-rét. Đấng mà các ông đã đóng đinh trên cây thập tự. Giê-xu này là hòn đá bị các ông xây nhà bỏ ra, rồi trở nên hòn đá góc nhà. Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu. Vì vậy người đàn ông này được chữa lành bởi vì danh Chúa Giê-xu. Mặc dù Chúa Giê-xu đã bị đóng đinh, nhưng Ngài đã được cất lên Thiên Đàng. Ngay cả khi Phi-e-rơ và Giăng thực hiện những phép màu trong danh Chúa Giê-xu, họ cũng tuyên bố rằng Giê-xu là danh duy nhất mà con người có thể được cứu.

Ngày hôm nay những phép màu cũng được thực hiện trong danh Chúa. Cách đây 15 năm lúc tôi vẫn ở Malaysia, tại Kuala Lumpur. Một buổi tối, tôi đã nhận được điện thoại từ một chị trong Hội thánh. Chị ấy nói rằng “Mục sư, liệu ông có thể ghé qua nhà tôi được không? Chồng tôi muốn nghe về phúc âm”. Vì vậy buổi tối hôm đó tôi đã đến nhà cùng với một số thành viên của Hội thánh khác nữa. Và khi tôi đến nhà và ngồi ở phòng khách, người chồng đã đến và nói chuyện với tôi. Ngay lập tức anh ấy liền vỡ òa trong nước mắt. Anh ấy lớn tuổi hơn tôi và đây là lần đầu tiên mà tôi thấy một người đàn ông lớn tuổi khóc trước mặt mình. Tại sao anh ấy lại khóc như vậy? Anh ấy đã nói rằng “Mục sư xin hãy giúp tôi. Vì tôi đã không ngủ suốt 3 tháng nay rồi”

Anh ấy đã từng làm ở một bệnh viện nổi tiếng ở Kuala Lumpur, bệnh viện Tung Shin. Và vì không ngủ được nên ông ấy đã tham khảo ý kiến của nhiều bác sĩ ở đó, tất cả những người bạn của anh ấy đều đưa ra những lời khuyên và kê đơn thuốc mất ngủ cho anh ấy. Họ không tìm kiếm được nguyên nhân nào gây ra bệnh này hết. Anh ấy không thể ngủ được. Trong suốt 3 tháng anh ấy hoàn toàn không ngủ. Đó là lý do tại sao mà anh ấy vỡ òa trong nước mắt. Trong suốt nhiều năm qua, vợ anh ấy đã cố gắng truyền giảng Tin Lành cho anh ấy vì vợ của anh ấy là con gái của một chấp sự và luôn cố gắng tìm mọi cách để đưa người chồng của mình đến với Chúa. Người đàn ông này không cảm thấy là mình cần đến Chúa Giê-xu Christ. Và nghĩ rằng miễn sao tôi không làm điều gì xấu thì tôi chẳng cần phải nhờ vào Chúa Giê-xu. Khi anh ấy kể chuyện cho tôi nghe thì tôi nhớ lại một Lời làm chứng mà tôi đã nghe ở Đài Loan. Một mục sư cũng kể về câu chuyện của một người có trường hợp tương tự như vậy, không thể ngủ được. Và người mục sư đó đã khuyên người đó rằng có một cách duy nhất để chữa lành bệnh của bạn đó là cầu nguyện. Vậy người đó đã cầu nguyện. Và người đàn ông hỏi là nếu tôi cầu nguyện mà tôi vẫn không ngủ được thì làm sao? Người mục sư nói rằng “Tiếp tục cầu nguyện. Cầu nguyện đến khi nào bạn có thể ngủ được.”

Đó là giải pháp. Và điều kỳ diệu là khi người đàn ông đó cầu nguyện, anh ấy đã có thể ngủ được. Tôi đã nhớ về lời làm chứng đó, vì vậy tôi hoàn toàn tự tin trong quyền năng của Chúa Giê-xu vào lúc đó. Tôi đã nói rằng “Ồ, rất đơn giản, tất cả mọi việc mà anh cần làm đó là tin nhận Chúa Giê-xu. Tất cả những gì cần làm đó là cầu nguyện. Tôi chắc chắn rằng khi anh cầu nguyện thì anh có thể sẽ ngủ được”. Người đàn ông nói rằng “Okay, tôi muốn cầu nguyện” Anh ấy đã hoàn toàn sẵn sàng để cầu nguyện, vì vậy chúng tôi cùng nhau quỳ xuống, anh ấy đã khóc và cầu nguyện. Trong giữa buổi cầu nguyện, tôi đã đứng dậy và cầu nguyện “Trong danh Chúa Giê-xu Christ, nguyện quyền năng của Chúa chữa lành bệnh cho anh”. Chúng tôi chỉ cầu nguyện vài phút và sau đó chúng tôi đi. Chúng tôi tin rằng Chúa sẽ nghe lời cầu nguyện của chúng tôi. Chúng tôi tin rằng nếu người đàn ông này bền chí cầu nguyện, chắc chắn rằng ân điển cứu rỗi của Chúa sẽ đến cùng anh ấy. Sáng sớm hôm sau, tối đã nhận cuộc điện thoại của người vợ một lần nữa. Cô ấy nói rằng “Cảm tạ Chúa, Cảm tạ Chúa, mục sư ơi, chồng tôi đã ngủ được tối hôm qua rồi. Ngủ không được nhiều lắm, nhưng anh ấy cũng đã ngủ được” Tôi đã nói rằng “Hãy tiếp tục cầu nguyện. Điều quan trọng là phải tiếp tục cầu nguyện” Và anh ấy đã hồi phục lại như thế đó. Rất khiêm nhường, anh ấy đã thú nhận sai lầm của mình, anh ấy đến nhà thờ, đặt niềm tin nơi Chúa. Anh ấy được làm báp-tem, nhận lãnh Thánh Linh. Chúa Giê-xu Christ là Đấng cứu thế, vị cứu tinh của anh ấy, Ngài đã chữa lành bệnh cho anh ấy.

Trong Kinh thánh, cũng có nhiều trường hợp có người bị quỷ ám. Khi một người bị quỷ ám thì không một bác sĩ nào có thể chữa được. Chỉ có Chúa có quyền năng vượt trên cả ma quỷ. Và chỉ Chúa là Đấng cứu thế. Trong Mác 9 nói về một người cha đã đến gặp Chúa Giê-xu bởi vì con trai của ông ấy bị quỷ ám. Đó là từ Mác 9:14 trở đi. Câu 17 nói rằng người đàn ông đã nói với Chúa Giê-xu: “Lạy thầy, tôi đã đem con trai tôi tới cho thầy; nó bị quỉ câm ám, không cứ chỗ nào quỉ ám vào thì làm cho nổi kinh phong, sôi bọt mồm, nghiến răng, rồi nó mòn mỏi đi”. Đó chỉ là một cậu bé nhỏ nhưng lại bị quỷ ám. Và người cha này rất lo lắng tìm cách chữa trị cho cậu bé. Ắt hẳn là ông ấy đã phải đi rất nhiều nơi để tìm cách chữa trị và ông ấy đã đến với các môn đệ của Chúa. Nhưng các môn đệ của Chúa không thể đuổi qủy được nên đã mang người cha và con trai ông đến gặp Chúa Giê-xu.

Câu 19, Chúa Giê-xu bèn đáp rằng: “Hỡi dòng dõi chẳng tin kia, ta sẽ ở cùng các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ chịu các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến cho ta. Chúng bèn đem đứa trẻ cho Ngài. Đứa trẻ vừa thấy Đức Chúa Jêsus, tức thì quỉ vật mạnh nó, nó ngã xuống đất, rồi lăn lóc sôi bọt miếng ra. Đức Chúa Jêsus hỏi cha nó rằng: Điều đó xảy đến cho nó đã bao lâu? Người cha thưa rằng: Từ khi nó còn nhỏ. Quỉ đã lắm phen quăng nó trong lửa và dưới nước, để giết nó đi; nhưng nếu thầy làm được việc gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho!” Vậy là đứa trẻ đã phải trải qua bệnh này trong nhiều năm. Đây là bệnh quỷ ám. Tất nhiên là ngay cả thuốc men cũng không thể trị được rồi. Thậm chí ngay cả bà đồng cũng không thể chữa được cho đứa trẻ vì những người đó không phải là Chúa. Nhưng khi họ đến với Chúa Giê-xu, người đàn ông nói rằng “nếu thầy làm được việc gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho” Chúa Giê-xu đáp rằng : “Kẻ nào tin thì mọi việc đều được cả Tức thì cha đứa trẻ la lên rằng: Tôi tin; xin Chúa giúp đỡ trong sự không tin của tôi!”

Trong niềm tin của mình, ông ấy vẫn còn một chút nghi ngờ, nhưng Chúa Giê-xu có lòng thương xót và nói với đứa trẻ. Trong câu 25, Ngài quở trách tà mà và phán cùng nó rằng “Hỡi quỉ câm và điếc, ta biểu mầy phải ra khỏi đứa trẻ nầy, đừng ám nó nữa. Quỉ bèn la lớn tiếng lên, vật đứa trẻ mạnh lắm mà ra khỏi; đứa trẻ trở như chết vậy, nên nỗi nhiều người nói rằng: Nó chết rồi. Nhưng Đức Chúa Jêsus nắm tay nó, nâng lên; thì nó đứng dậy”

Đây là một người bị ma quỷ ám. Chắc chắn là người đó cần Đấng cứu thế, vị cứu tinh của mình, nhưng ai có thể cứu được đứa trẻ này? Bởi vì lúc đó Chúa Giê-xu đang ở đó. Chúa Giê-xu là Chúa có thể chữa bệnh cho đứa trẻ đó. Vì vậy mà người cha đã khẩn cầu Chúa giúp đỡ con mình. Chúa Giê-xu tỏ lòng thương xót và nhân từ với cậu bé vì vậy mà cậu bé đã được chữa lành.

Cách đây nhiều năm, ở thành phố Bidor ở Perak, cũng có một người đàn ông bị quỷ ám. Và tôi cũng có liên quan đến trường hợp đó. Lúc đó tôi vẫn chưa trở thành mục sư, tôi chỉ là trưởng ban thanh niên ở Hội thánh Kuala Lumpur. Một ngày Chủ nhật, một chị gái đã đến nhà thờ. Tôi biết chị đó vì khi tôi học ở Singapore, chị ấy thường tham dự ở Hội thánh Telok Kurau. Chị ấy có một cửa hàng ở Jurong nhưng chị ấy lại tham dự buổi nhóm vào ngày Chủ nhật. Vì vậy khi tôi ở Kuala Lumpur vào ngày Chủ nhật hôm đó, chị ấy cũng đến nhà thờ. Khi chị ấy thấy tôi thì rất vui mừng vì chị biết tôi và tôi cũng biết chị. Tôi đã hỏi “Chị có vấn đề gì à?” và chị ấy nói là “Anh trai của tôi đang hành động giống một người bị điên vậy. Anh có thể nhờ ai đó đến và giúp anh trai tôi được không?”

Câu trả lời của tôi rất đơn giản, “Chị hãy đến Hội thánh Giê-xu thật ở Ipoh, nó gần Bidor hơn. Có 2 chấp sự ở đó, chị có thể đến đó để tìm họ”. Rồi chị ấy đến Ipoh, nhờ hai chấp sự đến nhà, lúc đó anh trai của chị thật sự bị điên. Vợ của anh ấy vừa với sinh đứa thứ 3 hay thứ 4 rồi, đó là con trai. Bây giờ đứa con trai đã trở thành mục sư ở Malaysia. Lúc đó, cậu bé chưa được 1 tháng tuổi. Người cha đã luyện tập mấy trò yêu thuật và ma quỷ không muốn rời khỏi ông, vì vậy ông đã trở nên điên khùng. Ông thường cầm con dao ở bếp, chạy lên chạy xuống trong nhà và đuổi mọi người chạy lòng vòng trên đường. Vì vậy mà tất nhiên là ai cũng thật sự sợ hãi, vợ anh ấy cũng vậy, và vì những đứa trẻ còn quá nhỏ. Nên cách duy nhất mà họ có thể làm là gửi anh ấy vào bệnh viện tâm thần, bệnh viện đó tên là tanjung Rambutan.

Chấp sự đã đến nhà và nói với người vợ “Chị có tin không? Chị có muốn chồng chị được chữa lành không? Chị hãy tin vào Chúa Giê-xu. Hãy bỏ hết tất cả những thần tượng, tất cả những bình đựng tro tàn, phải bỏ hết tất cả mọi thứ. Dỡ bỏ bàn thờ, tất cả những hình ảnh này đều phải dọn sạch hết. Tất cả những cái gì liên quan đến yêu thuật và thờ thần tượng, đều phải dỡ bỏ và đốt chúng hết” Và người chấp sự đó đã làm hết tất cả những việc này. Ngày hôm đó khi họ đến bệnh viện tâm thần, họ đã mang người đàn ông này ra khỏi bệnh viện và tham dự vào buổi bồi linh ở Ipoh. Vào dịp đó cũng đúng vào lúc làm báp-tem. Cả gia đình đã tin nhận và làm báp-tem. Ngay lập tức, người đàn ông đó đã được chữa lành. Bởi ân điển của Chúa, đứa trẻ sơ sinh chưa được 1 tháng tuổi lúc đó bây giờ đã trở thành một mục sư. Bởi vì Chúa Giê-xu là Đấng cứu thế của họ.

Vì vậy, những ai có nan đề, chắc chắn là họ cần một Đấng cứu thế. Vậy còn tất cả chúng ta thì sao? Chúng ta không bị ảnh hưởng bởi trận động đất, chúng ta cũng không bệnh tật, hay là con cái của chúng ta có những vấn đề với ma quỷ. Tôi có sự bình an, có một công việc tốt, một gia đình tốt. Tôi cảm thấy an toàn. Vậy tôi có cần một Đấng cứu thế không? Kinh Thánh nói rằng tất cả mọi người đều cần một Đấng cứu thế. Tại sao tất cả mọi người đều cần một Đấng cứu thế? Bởi vì tất cả chúng ta đều phạm tội nghịch cùng Chúa.

Rôma 3:10-18 - như có chép rằng: “Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không. Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang. Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng. Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn, Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an. Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó.”

Trong mắt của Chúa, loài người cả thảy đều hư mất. Chúng ta đều có tội lỗi, và cuộc sống của con người dầy dẫy tội lỗi. Bởi vì tất cả chúng ta là tội nhân, nên không ai trong chúng ta có thể cứu được ai cả. Các bạn hãy nhìn vào thế giới ngày hôm nay, nó rất là dễ sợ. Có một ngày tôi đã nói chuyện với một chị gái đến từ Hội thánh Christchurch. Chị vẫn còn một ngôi nhà ở Christchurch. Chị ấy nói là bây giờ có một tin đồn rao tuyền ở Christchurch về lý do tại sao ở đấy lại bị ảnh hưởng nhiều từ động đất như vậy? Lý do tại sao mà một nhà thờ biểu tượng ở Christchurch đã bị phá hủy một phần như vậy? Đó là bởi vì bây giờ họ đã cho phép chuyện đồng tính luyến ái, cho phép kết hôn giữa những người đồng tính chăng? Đây là chỉ là điều mới đây thôi. Chúng ta biết rằng New Zealand là một đất nước theo đạo Chúa rất nhiều. Ngay cả chính thành phố Christchurch cũng được xây dựng bởi những người cơ đốc nhân. Ban đầu, thành phố này chỉ được xây dựng dành riêng cho những người cơ đốc nhân thôi. Đó là lý do tại sao lại có tên là Christchurch. Nhưng trải qua nhiều năm, nhiều thần tượng và các đền thờ Trung Hoa đã được dựng lên. Và tất nhiên là nhiều điều xấu cũng xuất hiện. Và sau đó thì luật pháp lại cho phép hôn nhân giữa những người đồng tính. Thậm chí thủ tướng trước đây cũng chính là người đồng tính. Sự thật đúng như thế nào chúng ta không biết được. Nhưng chắc chắn rằng thế giới đã đầy dẫy tội lỗi. Tất cả mọi thứ đều đáng ghét trước mắt Chúa. Con người trở nên đồi bại. Và hậu quả của tội lỗi đó là sự phán xét, sự tức giận của Chúa.

Khải huyền 20 nói rằng, sự phán xét của Chúa sẽ đến vào ngày tận thế. Khải huyền 20:11-15 nói rằng “Bấy giờ tôi thấy một tòa lớn và trắng cùng Đấng đang ngồi ở trên; trước mặt Ngài trời đất đều trốn hết, chẳng còn thấy chỗ nào cho nó nữa. Tôi thấy những kẻ chết, cả lớn và nhỏ, đứng trước tòa, và các sách thì mở ra. Cũng có mở một quyển sách khác nữa, là sách sự sống; những kẻ chết bị xử đoán tùy công việc mình làm, cứ như lời đã biên trong những sách ấy. Biển đem trả những người chết mình chứa; Sự chết và Âm phủ cũng đem trả những người chết mình có. Mỗi người trong bọn đó bị xử đoán tùy công việc mình làm. Đoạn, Sự Chết và Âm phủ bị quăng xuống hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ hai. Kẻ nào không được biên vào sách sự sống đều bị ném xuống hồ lửa.” Theo những gì mà Chúa Giê-xu nói, đó là sự trừng phát vĩnh viễn. Nghĩa là sự phán xét của tội lỗi sẽ là mãi mãi. Vì vậy chúng ta cần phải được cứu khỏi tội lỗi.

Mặc dù chúng ta không phải là những tội phạm lớn, chúng ta không bắt cóc người, chúng ta không phải là những người lừa gạt. Chúng ta không thường nói dối, chỉ có những lúc cần thiết thôi. Chúng ta không ăn cắp đồ của người khác. Nhưng nếu chúng ta nhìn vào cuộc sống của mình, nhìn vào tất cả những gì chúng ta làm, chúng ta có thể tuyên bố mình là người không có tội không? Vì tội lỗi mà có sự phán xét. Vậy ngay cả khi chúng ta chỉ có một tội lỗi nhỏ thôi, chúng ta vẫn không phải là người công chính. Chúng ta sẽ đứng trước mặt Chúa và chịu trách nhiệm với tất cả những gì chúng ta làm. Mỗi ngày chúng ta đọc trên báo, hoặc tìm kiếm trên mạng, khi chúng ta thấy cách cư xử của con người trong xã hỗi ngày nay, chúng ta không thể từ chối những hành động của chúng ta, những hành vi của chúng ta ngày càng ngày càng tệ hơn. Tiêu chuẩn giữa cái tốt và cái xấu cũng khó giải thích được. Cái gì xấu trước đây bây giờ đã trở thành tiêu chuẩn tốt. Có nhiều thứ đều trở nên như vậy. Con người bây giờ đã trở nên đồi bại như thế nào rồi. Vì vậy nếu bạn không được cứu khỏi tội lỗi, bạn sẽ đến trước mặt Chúa và chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm vào ngày phán xét. Chúng ta sẽ bị phạt trong hồ lửa địa ngủ đời đời. Vì vậy chúng ta cần được cứu.

Giê-rê-mi 13:23: - Người Ê-thi-ô-bi có thể đổi được da mình, hay là con beo đổi được vằn nó chăng? Nếu được thì các ngươi là kẻ đã làm dữ quen rồi, sẽ làm lành được

Ở đây nói với chúng ta sự thật rằng người Ê-thi-ô-bi không bao giờ có thể đổi được da mình. Người Ê-thi-ô-bi là người da đen. Họ không bao giờ thay đổi được màu da của họ. Chỉ có một mình Micheal Jackson đã làm điều đó, anh ấy đã thay đổi da của mình. Con beo cũng vậy, không bao giờ có thể thay đổi được vằn trên nó. Đây không phải là chỉ trích nhưng nó là sự thật. Một người đã quen làm dữ rồi thì khó mà có thể làm điều lành được. Đó là con người ngày nay.

Một ngày nọ, tôi đọc trên Báo Ngày Hôm nay. Có một người đàn ông đã ném rác và một người nước ngoài bước ra khỏi nhà. Khi người đàn ông đó thấy là đó là nhà của một người nước ngoài, anh ấy vội vàng lấy lại bị rác vừa mới bị ném ở khu vực nhà người nước ngoài. Bạn có biết là người nước ngoài đã nói gì không? Anh ấy nói rằng “Anh bạn ơi, hãy yêu đất nước của bạn” Đó là điều rất hổ thẹn – Một người nước ngoài phải nói với một người bản địa điều gì đúng nên làm. Chúng ta luôn luôn khoe khoang về sự sạch sẽ của Singapore. Mỗi buổi sáng khi chúng ta đi bộ trong công viên chúng ta có thể thấy một lượng rác lớn, nó rất là dễ sợ. Hãy nhìn vào những điều xấu xa mà loài người và xã hội của chúng ta đang làm. Chúng ta tập làm quen với những điều xấu và chúng ta không thể làm điều tốt được nữa. Nói cách khác đó là chúng ta không cứu nổi chúng ta. Chúng ta cần một Đấng cứu thế. Và chỉ có Chúa có thể là Đấng cứu thể của chúng ta và Chúa chính là Chúa Giê-xu Christ. Nếu bạn biết Chúa Giê-xu Christ, bạn có thể được cứu.

Tôi biết một vài người xã hội đen ở Đài Bắc đã trở thành thành viên của Hội thánh chúng ta. Họ trở thành người tốt. Có một lần một người trước đây là xã hội đen, bây giờ anh ấy đã trở thành anh chị em trong Chúa của chúng ta, anh ấy đã dẫn tôi đi vòng quanh thành phố ở Đài Bắc. Mục sư ở đó đã nhờ anh ấy đưa tôi đi vòng quanh thành phố vì anh ấy biết rất nhiều nơi ở Đài Bắc. Đầu tiên anh ấy phải mang một kính đen. Rồi đội nón và che mặt để ngụy trang mình. Anh ấy nói rằng nếu không thì nếu tôi đi taxi, không tài xế nào dám đòi tiền tôi cả.

Anh ấy là xã hội đen nổi tiếng như thế đó. Anh ấy không thể tự cứu mình. Vợ anh ấy không thể cứu anh ấy. Anh ấy đã trải qua nhiều khó khăn. nhưng bởi ân điển của Chúa, một vài người đã truyền giảng Phúc âm cho người vợ và người vợ đã cầu nguyện cho chồng và người chồng đã đến Hội thánh. Người chồng tiếp nhận Chúa Giê-xu là Đấng cứu rỗi của mình. Đức Thánh Linh đã chạm lòng anh và anh đã hoàn toàn thay đổi. Và khi anh ấy kể cho tôi nghe về những tội ác mà anh ấy đã làm trước đây, thật sự là tôi không thể tin được. Bởi vì khi tôi biết anh ấy, khi tôi gặp anh ấy, anh ấy thật sự là một người nhẹ nhàng. Anh ấy là người chăm sóc cho Hội thánh, tràn đầy tình yêu cho mọi người ở Hội thánh, làm thế nào mà trước đây anh ấy lại là một người xấu được? Làm thế nào mà anh ấy có thể thay đổi nhiều đến như vậy? Bởi vì Chúa Giê-xu là Đấng cứu thế của anh ấy.

Vì vậy nếu bạn hỏi rồi rằng chúng ta có cần Đấng cứu thế hay không? Tôi nói rằng không chỉ những lúc chúng ta gặp những nan đề chúng ta mới cần Đấng cứu thế mà chúng ta cần Đấng cứu thể cứu chúng ta thoát khỏi tội ác của thế giới này. Để cứu chúng ta thoát khỏi tội lỗi. Để đưa chúng ta đến một cuộc sống vĩnh hằng. Và Đấng cứu thế đó chính là Chúa Giê-xu Christ. Khi bạn đến với Ngài, không chỉ bạn có thể được cứu khỏi tội lỗi, Ngài sẽ nghe những lời cầu nguyện của chúng ta. Ngài sẽ đưa chúng ta thoát khỏi những khó khăn. Ngài mang lại cho chúng ta sự bình an. Và ngay cả khi đối diện với bệnh tật và sự chết, ân điển của Ngài vẫn còn lại trong chúng ta. Vì chúng ta biết rằng Chúa đã hứa với chúng ta về một cuộc sống vĩnh hằng. Bây giờ Ngài đang ở trên Thiên Đàng. Ngài sẽ đến lại lần nữa để mang chúng ta đến với Vương quốc Thiên Đàng. Ở đó, chúng ta sẽ được sống hạnh phúc mãi mãi trong sự hiện hữu của Chúa. Cùng với tất cả chúng ta những người tin và yêu mến Ngài. Điều đó thật là quý báu. Những người họ hàng của chúng ta đã tin Chúa và chết trong Chúa, chúng ta có thể ở bên cạnh họ mãi mãi. Chúng ta cùng hướng về cái ngày mà chúng ta cùng hợp nhất lại với sự hiện hữu của Chúa, được cứu đời đời. Chắc chắn rằng chúng ta cần được cứu.

 

» True Jesus Church